1.
"Thằng nhóc đó đúng là điên rồi!"
"Nó lại làm thế nữa sao?"
"Đây là lần thứ hai rồi. Tại sao loại người như nó chưa bị đuổi đi chứ?"
Sau lưng Naruto treo một sợi dây thừng, vừa nghe bên dưới mắng mỏ, cậu vừa tiếp tục dùng sơn tô lung tung khắp các bức tượng, sau khi hoàn thành, cậu không ngần ngại dùng chân đạp thẳng lên mũi của pho tượng của ngài Hokage Đệ tam, tiếp đó xoay người nhìn tác phẩm của mình.
Hokage Đệ tam Sarutobi Hiruzen ở quảng trường nhìn thấy một màn này, không khỏi sờ mũi, thiếu chút nữa hắt xì một cái.
"Hahaha Hokage-sama cả ngày nghiêm túc như vậy, vẽ vài thứ lên không phải rất tốt sao."Naruto liếc mắt nhìn đám ninja đứng ở dưới rồi cười nói: "Lũ ngốc các người chỉ biết nói nhiều mà thôi."
Nghe vậy, những người bên dưới càng trở nên tức giận hơn.
Naruto vừa cười vừa dùng kunai cắt đứt dây thừng sau lưng, cơ thể lập tức rơi tự do xuống, bản thân cũng không quên châm chọc: "Lại đây bắt tôi đi, đồ ngốc."
Iruka đứng dưới nhìn thấy vậy liền lo lắng: "Không xong, độ cao này nguy hiểm quá."
Thế nhưng Naruto lại chạm đất cực kỳ dễ dàng, cậu ta nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà phía bên kia rồi mất hút trong một con ngõ nhỏ.
Iruka vừa nhìn Naruto an toàn đáp xuống đất, liền cảm thấy nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng có chút chột dạ. Thế là hắn nói: "Hokage đại nhân, Naruto!"
"Phải nghiêm trị không tha." Một Chunin nói, Iruka biết gã tên là Suzuki. Trước đó, đệ tử đáng tự hào của gã là Sato đã bị Naruto đánh bại, kể từ đó gã luôn gây khó dễ cho Naruto.
"Naruto chỉ là đứa bé." Iruka cau mày nói, sau đó lấy can đảm nhìn về phía Hokage đại nhân, rồi nói: "Thật có lỗi, đại nhân, Naruto chỉ là quá nghịch ngợm, việc bắt nó cứ giao lại cho tôi."
"Không biết là trẻ con hay là quái vật nữa."Suzuki nói.
"Cậu!" Iruka cả giận nói.
"Một kẻ quái vật như thế nên bắt lại và theo dõi. Không biết ý của đại nhân thế nào, Hokage-sama." Suzuki tiếp tục.
"Tên nhóc đó giết cha mẹ cậu à? Sao cứ nhất thiết phải nhắm vào nó thế." Anbu tóc bạc nhàn nhạt nói, Iruka cũng cảm thấy lời này có chút khó nghe.
"Cái gì!" Suzuki trừng mắt.
"Đừng tranh cãi nữa, Suzuki, Iruka, Kakashi." Hokage Đệ tam hít một hơi nói: "Naruto giao cho ngươi, Iruka, ta tin tưởng ngươi có thể xử lý tốt vấn đề này."
Naruto luôn thích nghịch ngợm như thế... Iruka cảm thấy, có lẽ hắn biết lý do.
-----Tên nhóc ấy, chỉ vì quá cô đơn.
"Cửu Vĩ không giết cha mẹ của Suzuki, nhưng cha mẹ cậu thì khác."Kakashi nói tiếp: "Cậu tự mà giải quyết cho tốt."
Đột nhiên trong lòng Iruka lạnh xuống, hắn gật đầu, nói: "Tôi hiểu."
2.
Iruka tìm thấy Naruto trên một mái nhà gần rừng cây, khi hắn đến, cậu ta vừa nhắm mắt phơi nắng trên mái nhà, vừa khoanh chân, trông rất thoải mái.
Đợi đến khi Iruka tới gần, Naruto duỗi tay hướng về phía hắn lắc lắc, căn bản không để ý đến phiền toái vừa gây ra, thậm chí còn ung dung nói: "Iruka-sensei, nơi này rất dễ chịu, thầy có muốn đến nằm cùng em không?"
"Thoải mái cái đầu em!" Iruka hét về phía Naruto: "Em vừa gây ra đại hoạ đấy, có biết không hả?"
"Đại hoạ?" Naruto hỏi: "Không phải chỉ vẽ vài nét thôi sao, đã thành đại hoạ rồi."
"Đó tượng trưng cho các Hokage, là Hoả chí của Konoha." Iruka nói.
"Thì cũng chỉ là 'biểu tượng' mà thôi, sao lại kích động như vậy?" Naruto ngồi dậy hỏi: "Nếu nó dễ bị vấy bẩn như vậy, vậy kẻ thù của Konoha chỉ cần vẽ vài nét là được."
"Em không biết 'Hokage' là gì sao?" Iruka nghi hoặc hỏi.
"Biết chứ." Naruto nhảy từ nóc nhà xuống, cười nói: "Dù sao trở thành Hokage cũng là mục tiêu của em."
Naruto nói câu này nghiêm túc đến nỗi trong chốc lát khiến Iruka không phản ứng kịp.
Sau đó cậu cười nói: "Được rồi, thầy Iruka, chúng ta hãy để phần còn lại sang một bên, đã đến giờ học rồi."
"A! Đúng thế." Iruka vô thức nói.
"Vậy chúng ta cùng nhau trở về lớp đi." Naruto nói.
Iruka cảm giác có gì đó không đúng, nhưng Naruto nói cũng không sai, hắn đã trễ giờ lên lớp, bây giờ nên quay trở lại thôi.
Chà, chính thức thông báo rằng suy nghĩ của Iruka đã bị Naruto thao túng.
Tan học tôi tới tìm em. Iruka lườm Naruto một cái, sau đó nói: "Mau cùng tôi trở về trường đi."
"Vâng ạ!"
3.
Tiết học này là để khảo hạch học sinh về thuật biến hình, tất cả mọi người kể cả Naruto đều thuận lợi qua môn, sau khi tan học, Iruka đi tìm Naruto, cậu lập tức chủ động nói: "Không phiền Iruka-sensei giám sát, em sẽ lau sạch."
"Đừng có lười biếng, tối nay tôi đi kiểm tra đó." Iruka cảnh báo.
"Biết rồi mà." Naruto nói.
Cậu cầm số tiền cuối cùng đi ăn mì ramen trước, sau đó đợi đến lúc hoàng hôn mới uể oải bò lên núi Hokage, bắt đầu dọn dẹp.
Hokage, người mạnh nhất trong làng, là tín ngưỡng của ninja làng Lá, là Hoả chí.
Những lời này cứ quanh quẩn trong tâm trí của Naruto.
Màn đêm rất nhanh buông xuống, ánh trăng đêm nay cũng không sáng cho nên không thể nhìn rõ vết sơn trên núi. Naruto híp mắt, cẩn thận lau sạch bức tượng của Hokage Đệ tứ, bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói truyền đến từ trên đỉnh đầu.
"Nhóc thực sự đã làm sao, Naruto."
Naruto không ngẩng đầu nói: "Ừ, anh không cảm thấy chuyện này rất thú vị à, Obito."
"Thật sự rất thú vị." Người kia tiếp tục nói: "Trước đây ta cũng muốn làm như vậy, nhưng sợ bị thầy mắng."
Naruto cười ha ha, cậu ngẩng đầu nhìn nam nhân mặc áo khoác đen bên trên là những đám mây đỏ, cậu nói: "Nhưng em không sợ bị thầy mắng, có phải em lợi hại hơn anh không, Obito?"
"Có lẽ vậy." Gió thổi qua làm lay động áo khoác của hắn, dưới ánh trăng bóng người kia lộ ra một loại khí chất rất khó hình dung: "Em làm vậy vì muốn được chú ý sao?"
"Chú ý?" Naruto cười nói: "Vốn dĩ bọn họ đã không quan tâm em, vậy em muốn được chú ý để làm gì?"
"Vậy thì vì sao?" Obito trực tiếp ngồi xuống, hỏi cậu.
"Em chỉ không thích một thứ có ý nghĩ như vậy, cho nên muốn vấy bẩn một chút mà thôi."
Dưới ánh trăng, nụ cười của Naruto trở nên vô cùng rực rỡ, không chút u ám.