Ôn Nguyễn mở vali lấy quần áo ra cất gọn lại vào tủ.
Nãy giờ Bá Tước cứ đi quanh chân cô, thi thoảng lại cọ đầu nhỏ vào cánh tay, meo meo mấy tiếng ngô nghê thật to.
Có vẻ, nó thật sự rất nhớ cô.
Ôn Nguyễn cảm động vươn tay bế Bá Tước lên, cụng trán với nó: “Nhớ chị hả?”
Bá Tước ngọt ngào kêu lên một tiếng, lè lưỡi nhỏ ra liếm mặt cô rồi nhảy phắt xuống khỏi cánh tay, cắn ống quần với ý định lôi cô ra ngoài.
Ôn Nguyễn thầm nghĩ trong lòng rằng, đúng là vạn vật đều có linh hồn, thú cưng nuôi trong nhà chẳng khác gì liều thuốc chữa lành tâm hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play