Diễn viên chuyên nghiệp còn đang diễn trên sân khấu, Thẩm Dữ Hàm rất thích âm thanh ê ê a a này.
Hiện tại diễn đến cảnh Tiêu Trọng Khanh và Lưu Lan Chi nói lời tạm biệt với nhau, mỗi lần nhìn cảnh này, Thẩm Dữ Hàm lại có chút thương cảm, tưởng tượng hai người họ là y và Đan Kỳ Hoàn, cái mũi sẽ đột nhiên lên men, hốc mắt phiếm hồng.
Ngón tay trắng trẻo của y nhẹ nhàng rút một tờ khăn giấy, nhẹ nhàng chấm chấm khóe mắt, sau đó lại lau nước mắt, xong xuôi y đặt hai tay nghiêm chỉnh trên đầu gối, không nhanh không chậm nói: “Đại phu nhân, hai người yêu nhau mà bị tách ra, vậy đáng thương biết bao nhiêu.”
Cố Bính Tình bị hành động đột nhiên rơi nước mắt của y làm cho ngơ ngác, tuy trên mặt bà thể hiện không quan tâm đến y, nhưng trong lòng lại đánh giá nhất cử nhất động, hành động không nhanh không chậm lấy khăn giấy của y đến con gái cũng làm không ra, ngay cả bđã sống hơn 60 năm, cũng chưa thấy ai có thể làm giống như vậy.
Từ khi bà biết đứa con thứ ba bị bắt kết hôn với một người con trai không có bối cảnh gì hết, bà rất rất không vui. Đàn ông và đàn ông sao có thể kết hôn được, đàn ông phải kết hôn với phụ nữ, sau đó sinh con nối dõi tông đường, đó mới chính là sứ mệnh của họ.
Thậm chí cho đến sáng nay trên đường đến gặp y mới hỏi dì Trình tên của y là gì.
“Lưu Lan Chi không có nhà mẹ để cho cô ta 500 vạn, nếu cậu đáp ứng chia tay với thằng ba thì tôi có thể cho thêm 500 vạn nữa, nhưng với điệu kiện là tôi phải thấy được giấy “chứng nhận ly hôn”.” Cố Bích Tình một chút cũng không muốn nói chuyện tình cả với Thẩm Dữ Hàm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT