Thủ đô nổi lên bão cát khiến mọi người chùng bước, không trung một mảnh xám xịt, ra cửa là có thể nuốt được một mớ cát.
Viện trưởng Phương suy xét Thẩm Dữ Hàm là người miền nam, chưa từng thấy qua bão cát, cho nên để y ở yên trong khách sạn một ngày, chờ khi lúc bão cát lớn nhất qua đi thì lại tiến hành thu âm tiếp.
Thẩm Dữ Hàm đúng là chưa thấy qua bão cát, đàn cũng không luyện, đứng bên cửa sổ phòng khách sạn nhìn ra khung cảnh cực kỳ khủng bố bên ngoài. Ban ngày ban mặt mà sắc trời vô cùng u ám, một chút ánh sáng cũng không lọt nổi, bên dưới người đi đường khó khăn di chuyển từng bước, bọc bản thân mình toàn thân kín mít, y đứng nhìn một hồi lâu tự dưng cảm thấy hơi sợ hãi.
Y lập tức chụp ảnh gởi cho Đan Kỳ Hoàn, cảm thấy thủ đô thật đáng sợ, y muốn nhanh chóng trở về nhà.
Đan Kỳ Hoàn sau khi kết thúc cuộc họp trở về văn phòng, cùng y gọi video nói chuyện: “Anh đang ở công ty, thời tiết bên ngoài không tệ, nếu em không thể ra ngoài thì ở trong phòng xem TV đi, đem màn trong phòng kéo kín lại là được rồi.”
Hắn còn cố ý đổi camera hướng ra bên ngoài, cho y thấy ánh nắng tươi đẹp của Giang thành.
“Dạ.” Thẩm Dữ Hàm nghe lời hắn kéo hết màn cửa lại, không nhìn ra bên ngoài nữa, sau đó lại mở TV lên, tùy tiện chọn một kênh nào đó, bên trong TV chiếu cảnh xuân về hoa nở, động vật tới mùa sinh sản, âm nhạc vui vẻ, tâm trạng của y cũng tốt lên, tim đập nhanh cũng dần bình tĩnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play