Đan Kỳ Hoàn buông lời hung ác: “Thẩm Dữ Hàm, đừng suốt ngày dụ dỗ tôi, lần sau tôi sẽ không tha cho em đâu.”
Thẩm Dữ Hàm dùng đôi tay cọ cọ cổ Đan Kỳ Hoàn, thu hồi gương mặt tươi cười, khóe miệng hơi bất mãn mà vểnh lên: “Em mới không thèm dụ dỗ anh, anh là ông xã của em mà, em làm gì đối với anh cũng đều là thật lòng, anh không được nghi ngờ em.”
“Tin em, tin em.” Đan Kỳ Hoàn còn dám không tin sao? Nếu y có dáng vè kệch cỡm thì sao hắn lại nhìn không ra, Thẩm Dữ Hàm thật sự rất ỷ lại chính mình.
Bàn tay Thẩm Dữ Hàm bị trầy da, 5 ngón tay liền tâm, không được chạm vào nước, không được làm việc nặng, vừa chạm đến liền đau thấu tim.
Cơm chiều cùng ngày, đều là Đan Kỳ Hoàn đút ăn, Thẩm Dữ Hàm cũng thử lấy đũa gắp thử, nhưng thử hai lần, cả người đều đầy mồ hôi mà cũng chưa ăn được miếng nào, còn rớt ra ngoài bàn mấy miếng, Đan Kỳ Hoàn bước đến bàn ăn chậm có một phút thôi mà nhìn thấy bà xã của hắn đang tự ngược.
“Tay đau thì đừng động, tôi đút em.” Đan Kỳ Hoàn gắp đồ ăn mà y thích, “còn muốn ăn món nào nữa?”
“Làm phiền ông xã, em muốn ăn thăn bò và cá viên nữa.” Thẩm Dữ Hàm miệng nói làm phiền nhưng sai sử ông xã một chút cũng không cảm thấy áy náy, nên dùng thì vẫn phải triệt để mà dùng thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play