Nửa tiếng sau, Đan Kỳ Hoàn và Thẩm Dữ Hàm ngồi ở cục cảnh sát, trợ lý Khúc đi vào mang nước cho bọn họ, đưa cho Thẩm Dữ Hàm một lon Coca.
Thẩm Dữ Hàm nhìn lon coca màu đỏ lành lạnh này, cũng không biết mở ra như thế nào, y quen tay đưa lon nước trong tay cho Đan Kỳ Hoàn: “Ông xã, mở giúp em với.”
Đan Kỳ Hoàn bất đắc dĩ nhìn y một cái, cũng quen tay mở giúp y: “Em bị cảm còn chưa hết hẳn đâu, uống ít đồ lạnh thôi.”
Thẩm Dữ Hàm lần đầu tiên được uống coca, làm gì còn để ý đến lời nói của Đan Kỳ Hoàn nữa, cái miệng nhỏ uống rồi lại uống, uống cũng không ít, còn không để ý ợ một tiếng, y cho rằng Đan Kỳ Hoàn sẽ không nghe thấy. Nhưng đột nhiên lon coca trong tay không còn nữa, là bị Đan Kỳ Hoàn lấy đi, một hơi uống hết.
Thẩm Dữ Hàm u oán liếc y một cái: “Không chừa cho em xíu nào.”
Đan Kỳ Hoàn nghiêm mặt nói: “Em uống không biết tiết chế.”
Thẩm Dữ Hàm vô tội chớp mắt: “Tại uống ngon mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play