Lôi Minh, "Đồ trang trí?"
"Hả? Đồ trang trí gì?" Trần Hựu ngẩn người, mím môi nói, "Thiếu tướng, tôi xấu xí, từ nhỏ đến lớn không ai muốn làm bạn với tôi, nên tôi tự nói chuyện với chính mình, lâu ngày, đầu óc tôi hỏng luôn."
Cậu làm ra vẻ ủy khuất như thú nhỏ, "Đôi khi tôi còn không biết mình đã nói gì."
Lôi Minh tin cậu mới lạ, "Nơi đây không phải trung tâm thu nhận người tàn tật."
"Đã hỏng đầu rồi, thì đến bệnh viện ở đi."
Trần Hựu, "..."
Cậu liếc nhìn trộm, rốt cuộc ngài có mấy cái? Một, hai, hay là... ba?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT