Trần Hựu nhai thịt cua: "Thật lòng mà nói, trước khi công khai, nhiều lúc tao muốn nói thẳng với chúng mày lắm, nhưng không dám. Tao nhát gan không?"
Trịnh Soái: "Nhát."
Vương Diệu: "Nhát đến mức đáng đấm."
Trần Hựu thở dài, mẹ kiếp, tao đâu ngờ tao có vận may thế này, bạn bè vẫn ở bên tao.
Ra khỏi nhà hàng, Trần Hựu đề nghị đưa hai đứa bạn về. Vừa thấy người đàn ông bước ra từ xe, họ vội lắc đầu: "Không cần không cần! Bọn tao bắt taxi. Bye nhá!"
Nói xong đi thẳng, sợ chậm một bước sẽ bị nhân vật lớn này ghi nhớ. Họ không biết nhân vật lớn giờ đã khác xưa, chỉ cần cho kẹo là sẽ cười với bạn.
Trần Hựu méo mặt: "Anh xuống làm gì thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play