Trần Vệ Đông không hiểu, Hồ Vi, Lâm Phó Hành cũng vậy, không ai hiểu cái chết của Lệ Nghiêm đối với Trần Hựu mang ý nghĩa gì.
Thời gian trôi qua từng giây, mọi người ngồi im trong phòng khách, chờ đợi thiếu niên tự thoát khỏi ảo giác, đối diện thực tại.
Ngoài trời nắng chói chang, phòng ngủ như chìm vào giá lạnh.
Trần Hựu ngủ chưa đầy một tiếng nhưng cảm giác như đã ngủ rất lâu. Khi tỉnh dậy, cậu lẩm bẩm: "Lạnh quá..." Rồi giật mình mở to mắt khi ngón tay chạm vào cơ thể người đàn ông.
"Lệ Nghiêm, sao tay anh lạnh thế?"
Trần Hựu chống tay ngồi dậy, hai bàn tay luống cuống sờ khắp người đàn ông. Cánh tay, chân, ngực, tất cả đều không còn hơi ấm. Cậu nắm chặt bàn tay hắn, cố chà xát nhưng vẫn lạnh ngắt, không thể ấm lên.
Ngồi bất động một lúc, Trần Hựu bỗng "à" lên một tiếng, vỗ trán như chợt nhớ ra điều gì, vội với lấy điều khiển điều hòa: "Chết tiệt, đúng là tại mình để nhiệt độ thấp quá rồi. Mình đúng là thằng ngốc!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT