Trần Hựu đeo tai nghe vào, nghe đi nghe lại bài "Đêm mùa đông ấy có pháo hoa", mắt dõi theo từng lời bài hát. Sau hơn nửa tiếng, cậu liếc nhìn Lệ Nghiêm, bĩu môi rồi đi ăn cái xúc xích hắn đưa lúc nãy. 
Nói đến xúc xích, Trần Hựu đã tiêu không ít tiền vào thứ này, ăn qua nhiều loại nhưng vẫn thích Vương Trung Vương nhất, vị ngô hơi ngọt, cậu ăn thấy ngon, mấy loại xúc xích nướng khác đều thiếu thiếu cái gì đó. 
Miệng đầy mùi xúc xích, Trần Hựu uống ngụm nước cho đỡ khô cổ rồi hỏi: "Anh nghe bài này chưa?" 
Vừa nói, cậu vừa giật tai nghe ra, mở loa ngoài. 
Lệ Nghiêm nghe hai câu: "Chưa." 
Trần Hựu nói: "Em nghe mấy chục lần rồi, càng nghe càng thấy hay, nhất là lời bài hát. Anh lại đây xem này." 
Cậu rê chuột lên: "Câu này viết cực kỳ xuất sắc." Ban đầu xem qua, lời bài hát như một đoạn đối thoại bình thường, không có gì đặc biệt, nhưng xem kỹ vài lần mới thấy được ý nghĩa ẩn sâu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play