Trần Hựu lấy điện thoại ra, phát hiện hết pin, liền mượn Bàng Nhất Long gọi cho bố, nhưng không ai bắt máy. Chắc ông vẫn đang ngủ say, không biết con trai mình đã chết một lần rồi.
Bốn chàng trai ngồi trong quán nhỏ ăn sáng, có bánh bao nhân cua, cháo, dưa muối, chả giò, bánh nếp, quẩy.
Trịnh Soái keo kiệt, Vương Diệu thì nghèo rớt mồng tơi, Trần Hựu thỉnh thoảng mới đãi, không thể so với Bàng Nhất Long được. Nhà anh ta khá giả nhất, cũng hào phóng nhất, mỗi lần quen bạn gái đều rất tâm huyết.
Trần Hựu vô thức bẻ đôi chiếc bánh bao, thổi phù phù rồi đưa sang phía đối diện.
Bàng Nhất Long ngồi đối diện chớp mắt, mặt co giật, "Hựu Tử, mày không sao chứ?"
Trần Hựu như mới nhận ra sự kỳ lạ, liền bảo không sao, chỉ là tay mỏi, còn giơ tay duỗi duỗi vài cái.
Bàng Nhất Long lau trán một cách phóng đại, "Chết tiệt, hết hồn, tao tưởng mày định đút cho tao ăn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT