Những người đi đường nhìn thấy người đàn ông ngoại hình ưu tú lấy ra một tờ khăn giấy, lau chùi trước người, họ đều rất tò mò, lau cái gì vậy? Không chỉ chăm chú lau chùi mà còn nhíu mày, cũng không thấy có gì để lau cả.
Thường Khâm lau sạch mông con chim đen, môi mỏng khẽ động, "Phải cắt lông đuôi rồi."
Trần Hựu lập tức quay người, đầu hướng về phía người đàn ông, anh đừng có đụng vào đuôi em, em sẽ liều mạng với anh, "Đại đại đại đại đại."
"Không cắt cũng được." Thường Khâm nhướng mày, không cho từ chối, "Từ ngày mai trở đi, em phải ăn thức ăn cho chim, không được ăn chung đồ ăn với tôi nữa."
Trần Hựu chết lặng.
Thường Khâm đứng dậy từ ghế dài, vứt khăn giấy vào thùng rác, "Em rụng lông quá nghiêm trọng, không muốn biến thành chim trụi lông thì ngoan ngoãn đi."
Trần Hựu uể oải ngồi xổm trên vai người đàn ông, cúi gằm đầu, thỉnh thoảng mổ mổ vào áo khoác của hắn, mùa thu mới là mùa lá rụng chứ, sao mùa đông vẫn rụng lông từng chùm nhỏ thế này, thật không bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play