Trời tối hẳn, ánh trăng e ấp treo trên bầu trời, thỉnh thoảng lại liếc mắt đưa tình với Trần Hựu.
Trần Hựu nhìn đến mỏi cổ, đành không nhìn nữa, ngồi trên bậc cửa uống nước khoáng. Cậu đã dọn dẹp xong mấy căn phòng, nhanh gọn như vậy đấy. Nhìn lại người đang dọn sân kia, tuy trong phòng mổ giỏi hơn cậu, nhưng đến đây thì không được, thật sự không được.
Uống một hơi mấy ngụm nước, Trần Hựu co cổ lại, một cơn gió thổi qua, lạnh buốt, cuốn theo mùi mồ hôi xộc vào mũi khiến cậu choáng váng, "Thôi đừng làm nữa, ăn gì đi, em đói rồi!"
Diêm Thư bỏ chổi xuống, giơ tay lau mồ hôi trên trán, "Được."
May mà trên đường có mua hai gói mì ăn liền, không thì tối nay không biết ăn gì, có lẽ chỉ có thể ăn đất.
Trần Hựu vừa ăn vừa liếc nhìn bát mì của Diêm Thư, "Mì của anh có ngon không, có cay không?"
Diêm Thư nói cũng được, hắn gắp trứng trong bát mì bỏ vào bát Trần Hựu, "Ăn đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT