Lam Thanh hoảng hốt hét lên, loạng choạng chạy đến quỳ xuống đất, đỡ thiếu niên hôn mê về phòng. Nàng không kìm được mà bật khóc.
Biết thế trước đây nàng đứng về phía sư huynh, nói với cha không cho Trần Mạt tham gia, như vậy đệ ấy sẽ không đến Giang Thành gặp Liêu Thanh Phong, chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra.
Ngoài cửa đi vào một người, là Mạnh Tam Nguyên. Cậu ta đi bắt mạch cho Trần Mạt, bóp hàm hắn bỏ vào một viên thuốc, rồi truyền một ít nội lực, mới mở miệng: "Sư muội, lần này muội đối mặt được chưa?"
Lam Thanh lau nước mắt trên mặt, quả quyết: "Trần Mạt chỉ là nhất thời không tiếp nhận được, đợi rời khỏi Giang Thành, đệ ấy sẽ khỏe lại, mười lăm năm trước không phải đều sống rất tốt sao?"
Mạnh Tam Nguyên nói: "Sư đệ sống tốt hay không, sư huynh không biết."
Cậu ta nhìn Lam Thanh: "Chắc muội cũng vậy."
Lam Thanh không nói được lời nào. Năm đó cha mang về một đứa trẻ gầy gò, nói tên Nhị Cẩu, nàng nghe tên đã thấy ghét. Nửa năm đầu, nàng không nói một chữ nào với đứa trẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT