Ngày hôm sau, Trần Mạt bảo người ra ngoài đốt pháo. 
Trần Hựu nghe tiếng pháo nổ lốp bốp, tâm trạng thật sự không thể diễn tả được. Nhị Cẩu ơi, cậu hiểu nhầm rồi, cái pháo tôi muốn không phải là pháo này đâu. 
Cậu nằm bẹp trên bệ cửa sổ, buồn bã nhìn bóng dáng gầy yếu của thiếu niên. Thời cổ đại vẫn còn rất kín đáo, không có cách nói đơn giản thô bạo như vậy, hiểu nhầm cũng là điều dễ hiểu. 
Mãi đến khi vào đông, thiếu niên mới có thể ra sân múa vài đường đao, đấm vài cú, Trần Hựu cũng được toại nguyện. Xem xét tình trạng sức khỏe của cả hai, họ không làm nhiều, chỉ một phát thôi. 
Sau khi làm xong, hai người nằm cạnh nhau, đầu óc đều trống rỗng. 
Không hiểu sao, Trần Hựu chợt nhớ đến một chuyện: "Người của Hồ thiếu gia mời ta ngày mười tám đến nhà họ Hồ uống rượu." 
Câu nói vừa thốt ra, nhiệt độ quanh giường lập tức hạ xuống, từ mùa hè nóng bức chuyển thẳng sang mùa đông lạnh giá, bỏ qua cả mùa thu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play