Trần Hựu mà nổi cơn lên, quả thật rất đáng sợ.
Cậu ép Lưu chưởng quỹ xem cây sáo mà lão mang theo ngay giữa đại sảnh, "Lưu chưởng quỹ, xin chỉ cho tại hạ xem chỗ nào bị hỏng, để tại hạ sai người ghi chép lại."
Lưu chưởng quỹ ở Giang Thành cũng là một tay lão luyện, vậy mà bị cậu nói một trận, tay chân luống cuống, đẩy cây sáo về phía cậu rồi lảo đảo bỏ chạy, dường như đã bị dọa không nhỏ.
Trần Hựu cao giọng hô, "Lưu chưởng quỹ đi cẩn thận nhé, mong ngài thường xuyên ghé lại—"
Người vừa đi khỏi, nụ cười trên mặt cậu lập tức biến mất. Thôi xong, vị khách duy nhất cũng chẳng còn.
Cậu nhìn thiếu niên đang khóc lóc thảm thiết, "Khóc khóc khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, nếu còn dám khóc thêm một tiếng nữa, ta sẽ bắt ngươi đi bán thân!"
Đông Táo vừa khóc vừa nức nở, "Lâu chủ, ngài quên rồi sao? Hiện tại tiểu nhân đang bán…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT