“Trần U U quay đầu, nói với Trạm Vi Dương: “Anh họ cậu, đẹp, đẹp trai quá nha.””
––—–———––—–———––—–———
Sáng chủ nhật mặt trời dường như ló dạng quá sớm, Trạm Vi Dương còn chưa ngủ đã giấc thì tia nắng đã rọi vào cửa sổ, chiếu thẳng đến bên giường, phản chiếu hoa văn rèm cửa lên chăn bông của cậu.
Cậu nằm trong chăn chậm rãi trở mình, duỗi tay nắm lấy mép chăn, vừa kéo lên vừa rụt cả đầu vào trong, mãi đến khi che lại hơn nửa khuôn mặt thì mới buông lỏng ngón tay, mệt mỏi khoác lên mép chăn chẳng muốn động đậy.
Một giấc này cậu ngủ thẳng đến giữa trưa mới rời giường, vẫn là Bùi Khánh đến gọi dậy.
Lúc xuống giường Trạm Vi Dương phát hiện ra đầu gối bên phải còn đau dữ dội hơn hôm qua nữa, hơi gập một xíu thôi cũng sẽ đau, cậu mặc một cái quần dài, lết chân phải chậm rãi đi thẳng xuống lầu.
Bà nội ở dưới lầu nhìn thấy thì vô cùng lo lắng, nói: “Sao mà nhìn còn nghiêm trọng hơn hôm qua vậy nè?”
Trạm Vi Dương nói: “Con không sao.”
Bà nội vẫy vẫy tay gọi cậu, “Qua đây.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT