Trong màn đêm yên tĩnh bên ngoài cửa hàng của người môi giới xuất hiện bốn năm người, bọn họ ăn mặc đơn giản gần như hòa mình vào bóng đêm. Nhưng nếu đến gần thì ta sẽ phát hiện trong tay bọn họ là những thứ vũ khí sắc bén mà đám ăn trộm hay sử dụng.
Đây là một đám trộm già đời, chúng lên kế hoạch chu đáo, ăn ý vô cùng chỉ cần dùng ánh mắt đã có thể truyền đạt ý nghĩ. Chúng không một tiếng động cạy cửa lớn rồi lẻn vào bên trong tiệm.
“Tiền để ở đâu?” Tên cầm đầu nhỏ giọng hỏi người dẫn đường.
“Trong cái tủ để ở góc Đông Nam văn phòng, hồi sáng em đã chú ý rồi”.
Bọn họ vừa nói vừa đến văn phòng, chỉ cần dùng vài thao tác đã có thể cạy được két sắt ra.
“300 vạn?! Sao lại nhiều vậy?!!” Đám người liếc nhìn nhau đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
“Khà khà đúng là chim chết vì mồi, người chết vì tham. Xem ra căn nhà đó rất có giá trị”. Tên cầm đầu cười nhạo một tiếng, ngay lập tức hiểu rõ nguyên do.
Người môi giới này nóng lòng muốn bán nhà, trong tay lại có sẵn vốn nên muốn dùng danh nghĩa của công ty mua lại sau đó bán ra với giá cao. Hiển nhiên khi vừa chốt cuộc làm ăn này người môi giới đã tính làm vậy. Vì vậy sau khi tạm biệt ông ta đã làm bộ làm tịch nói là đi điều tra địa hình, giấy tờ nhưng thực tế là chạy đến ngân hàng rút tiền cất ở trong két sắt.
Tính toán chu đáo giờ lại thành dâng tiền cho đám trộm.
Động tác bọn họ nhanh nhẹn chưa tới 5 phút đã bỏ hết tiền vào túi nhưng những hành động của bọn họ đều rơi vào trong mắt một người, đó là người môi giới.
Ông ta trốn ở dưới bàn bị cảnh tượng trước mắt dọa cho thiếu chút nữa tiểu quần, không dám phát ra tiếng động. Tên cầm đầu băng trộm này hành động quyết tuyệt, vô cùng tàn nhẫn huống hồ bây giờ là ban đêm, tên cầm đầu cũng không đeo mặt nạ nên ông ta dễ dàng nhận ra gương mặt này chính là tên tội phạm chuyên cướp của giết người bị cảnh sát truy nã trên tivi.
Trên tay gã dính không ít mạng người.
Đột nhiên ông ta nghĩ tới lời khuyên của Duật Cửu Âm ban sáng: “Buổi tối không được ở lại cửa hàng, nếu ở lại thì không được lên tiếng nếu không mạng nhỏ của ông khó giữ”. Liên hệ với tình huống trước mắt, người môi giới thiếu chút nữa bị dọa sợ đái trong quần.
Cuối cùng nhìn về phía đám ăn trộm, nếu ông ta thật sự đứng lên phản kháng không biết chừng giây tiếp theo sẽ bị đám người này xiên một phát.
Nghĩ đến đây ông ta lấy tay bịt chặt miệng, nơm nớp lo sợ, thu người lại sợ bị phát hiện. Mãi cho đến khi đám người đó ra đến cửa ông ta cũng không dám thở dốc trốn ở dưới bàn hơn một tiếng đồng hồ, xác định bọn chúng không quay lại mới từ từ bò lên, run rẩy báo cảnh sát.
Cùng lúc đó ông ta nhớ đến ba sinh viên gặp Duật Cửu Âm buổi chiều nếu ông ta không phải trùng hợp vậy bọn họ có phải hay không? Một cơn gió lạnh thổi qua người khiến người môi giới lạnh run chỉ cảm thấy nổi da gà, sau lưng lạnh toát.
Nhưng so với những gì người môi giới tưởng tượng thì việc mà ba sinh viên đang trải qua còn đáng sợ hơn gấp vạn lần.
Chỉ có thể nói là no zuo no die.
Sau khi trở về từ nhà ma của Duật Cửu Âm, ba người ở trong ký túc xá càng nghĩ càng có chịu, không hẹn mà leo lên diễn đàn trường bốc phốt.
Căn nhà ma mà Duật Cửu Âm tiếp nhận rất nổi tiếng trong giới gen Z ở thành phố B. Đương nhiên không phải là do nó chơi vui, thỏa mãn thú tìm cái lạ của giới trẻ mà là do truyền thuyết của thập đại hung trạch.
Ba sinh viên này ở trên diễn đàn cũng có chút danh tiếng, có người là chủ của một trang web nhỏ, có người là streamer chuyên livestream kinh dị.
Gần đây nội dung bọn họ livestream là thám hiểm thập đại hung trạch ở thành phố B đặc biệt là hai ngày trước, bọn họ đã ngủ lại một đêm ở nơi được cho là hung trạch khủng bố nhất nên hiện tại họ khá hot. Hơn nữa nội dung bốc phốt đều là nhắm vào nhà ma nằm trong thập đại hung trạch của Duật Cửu Âm nên mọi người cũng chú ý đến.
Ngay từ đầu, mọi người đều hùa theo họ nói rằng nhà ma đó không phải là hung trạch, bị hư hỏng nặng nề mà còn muốn kinh doanh quả thật không khoa học nhưng chờ đến khi ba sinh viên bốc phốt Duật Cửu Âm đáng sợ hơn cả nhà ma thì bị dân mạng cười nhạo.
[Nếu đáng sợ như vậy thì tự cậu ta giả ma đi, nhất định sẽ thu hút nhiều khách.]
[Còn nói cái gì mà cõng một ông lão? Sao cậu ta không nói là trên đầu cõng cậu theo 10 thái giám đi.]
[Chỉ có mấy đứa mất não mới bị mấy lời nói tào lao này dọa sợ.]
Đều là mấy người trẻ tuổi xúc động nên sau khi bị trào phúng là nhát gan ba người họ rất không phục nên mắng một hồi trên diễn đàn mắng tới khuya.
“Một đám ngu ngốc!” Trong kiến trúc xá, lão nhị tức giận quăng chuột cảm thấy đám người trên diễn đàn đều là đám não tàn.
Lão tam thấy vậy chạy đến khuyên răn: “Bỏ đi, bỏ đi. Bọn họ biết cái rắm gì. Đẳng cấp của chúng ta và bọn họ khác nhau nhưng nói đi cũng phải nói lại đều nằm trong thập đại hung trạch nhưng hung trạch nằm trên đường Minh Xuân mà hai ngày trước chúng ta chơi còn thú vị hơn căn nhà ma ở ngoại ô đó nhiều. Cũng không biết vụ án ở đó là thế nào?”
“Còn thế nào nữa?” Lão đại đang nhắm mắt dưỡng thần cũng hứng thú lên tiếng: “Vụ án đó được phá cùng với ngày báo oán. Kẻ giết người chính là nam chủ nhà. Tên đó là một kẻ súc sinh, giết cha ruột thì không nói còn rạch bụng giết luôn hai đứa con gái”.
“Không chỉ như vậy…” Lão nhị cố ý đè thấp giọng: “Ba bạn tao lúc trước cũng tham gia phá vụ này, nghe nói tên đó còn lột da ba cái xác xuống ghép lại với nhau tạo thành một con búp bê da người”.
“ĐM!!! Cút đi! Hù chết bố mày rồi”.
Ba người họ đùa giỡn một hồi, đề tài này cũng mau chóng qua đi nhưng đúng lúc này đột nhiên toàn bộ đèn vụt tắt khiến bọn họ hoảng sợ. Họ nhìn qua đồng hồ thì ra là đã tới thời gian tắt đèn.
Ba người thở phào một hơi, nhịn không được nhìn vẻ mặt nhát gan của đối phương mà bật cười nhưng đúng lúc này cửa sổ bên ngoài vang lên tiếng gõ.
“Ai vậy? Nửa đêm rồi, có điên không?” Lão nhị hùng hùng hổ hổ muốn đi kéo tấm rèm lên nhưng chưa đi được hai bước đã bị lão tam kéo lại.
“Làm sao?” Lão nhị khó hiểu quay đầu lúc này mới phát hiện sắc mặt lão đại cũng rất khó coi.
“Chúng ta đang ở lầu 6”.
Cho nên người gõ cửa là ai chứ
Lão nhị ngây ngốc, khuôn mặt từ từ lộ ra vẻ sợ hãi, nhiệt độ trong phòng cũng phối hợp với bối cảnh mà dần dần lạnh xuống.
Màn đêm lạnh lẽo xuyên qua khe hở của tấm rèm, trên mặt đất bắt đầu xuất hiện những cái bóng. Từ góc độ nào đấy ba sinh viên có thể thấy rõ phía sau cửa kính là một đôi mắt, nó đang quan sát xem con mồi trong phòng này có tươi ngon hay không?
“Chạy, chạy mau!” Ba người điên cuồng chạy về phía cửa nhưng cửa phòng giống như bị kẹt mở không ra. Đúng lúc này cửa kính vỡ vụn, thứ đồ bên ngoài cũng để lộ gương mặt thật.
“Đây rốt cuộc là cái thứ đồ quỷ quái gì vậy?!!” Ba người sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy con quỷ cửa sổ bay vào, những thứ xảy ra trước mắt hoàn toàn vượt quá nhận thức của bọn họ.
Thứ đi vào là ba cái đầu quỷ dính chặt với nhau được nối lại bằng một cây gậy, không sai chính là một cây gậy, giống như đầu của các phạm nhân được treo lên trong hình phạt chém đầu thị chúng ở cổ đại. Cây gậy run run một cái thì mấy cái đầu cũng lắc lư một cái, có thứ gì đó mềm mềm màu trắng chảy ra từ khoang cổ mấy cái đầu giống như là giòi bọ bốc mùi hôi thối lại giống như là não bị nấu chảy.
Ba người không dám tin những gì mình thấy, vô cùng sợ hãi nhưng lại không thể dời mắt mà con quỷ kia cũng càng ngày càng gần.
Cộp cộp cộp
Cây gậy gõ trên mặt đất phát ra nhịp điệu có tiết tấu, không khí trong phòng càng lúc càng lạnh. Đột nhiên, giọng của một cô bé vang lên còn có tiếng vỗ tay theo điệu nhạc thiếu nhi.
“Lấy dây thừng buộc vào những ngón tay là bạn có thể chơi đan dây”.
“Giữ chặt dây tạo ra thật nhiều hình dạng phong phú và hài hước”.
“Bạn làm một cái chân gà lớn, tôi làm mì sợi”.
“Bạn làm một cái lưới đánh cá lớn, tôi làm một cái thau dựng nước”.
“Bạn làm máy bay, tôi làm kéo và bình hoa…”
Giọng hát non nớt đáng yêu nhưng kết hợp với bóng đêm lại trở nên đáng sợ, quỷ dị tới cực điểm. Bởi vì bài đồng dao này không phải là chỉ cách chơi đan dây mà là đang miêu tả quá trình giết người một cách trần trụi.
Chân gà lớn là đôi tay bị chặt đứt, mì sợi là ruột bị lòi ra sau khi bị rạch bụng, lưới đánh cá là dây trói, trói chặt cơ thể, thau đựng nước chính là thau đựng máu đặt ở phía dưới còn về phần máy bay hạ cánh thì…
Quỷ chết do bị chặt đầu không phải chỉ còn lại cái đầu sao? Kéo và bình hoa chính là hung khí giết người.
“Đây…đây là sự thật….Truyền thuyết của hung trạch kia là sự thật!!!” Ba người liếc nhìn nhau đều hối hận đến xanh ruột, vì sao lúc đó họ lại muốn đến chỗ quỷ quái kia?
Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận, khi bọn họ đang sợ hãi đến mức không thể động đậy thì cái gậy treo đầu quỷ kia đã nhảy tới chỗ bọn họ.
“Aaa!!!” Ba người không nhịn được thét chói tai, những tiếng thét tuyệt vọng, xé ruột xé gan nhưng không thể làm được gì chỉ có thể đợi cái chết đến gần.
Một tiếng rồi lại một tiếng, bài đồng dao càng lúc càng chói tai, khoảng cách của chiếc gậy cũng càng ngày càng gần bọn họ. Mãi cho đến khi bọn họ ngửi thấy mùi hôi thối truyền đến từ mấy cái đầu.
Là mùi vị của người chết.
Ba người ôm nhau thành một cục, sắc mặt trắng bệch không nói nên lời.
Đúng lúc này, con quỷ ở giữa há to miệng, đầu lưỡi màu đỏ tươi giống như dây thừng trong bài đồng dao thong thả hướng về phía ba người. Chiếc lưỡi dừng ở trên mặt bọn họ, từ từ tuần tra trên làn da, trong nháy mắt quấn quanh cổ muốn siết chết người.
“Cứu…cứu mạng….” Ba sinh viên há miệng nhưng lại không thể phát ra bất cứ âm tiết nào. Đúng lúc này, chiếc áo khoác mà lão nhị mặc ban ngày được Duật Cửu Âm vỗ vai đột nhiên phát ra ánh sáng ấm áp. Tiếp theo ba sinh viên cảm thấy cả người nhẹ nhõm dường như họ đã lấy lại được năng lực hành động ngay cả thứ quỷ dị kia cũng bị kích thích kêu thảm thiết một tiếng rồi biến mất ngay lập tức.
Ký ức trở về, bọn họ nhớ tới lời nói ban sáng của Duật Cửu Âm muốn bọn họ ở lại ngay tức khắc hối hận đến xanh ruột nhưng trước tình huống nguy cấp thì có hối hận cũng vậy thôi, biện pháp duy nhất là chạy đi tìm Duật Cửu Âm.
“Đi! Chúng ta đi tìm ông chủ nhỏ đó”.
“Đúng vậy, anh ta nhất định có cách cứu chúng ta”.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, ba người không rảnh lo chuyện khác, tông cửa kiến túc xá, chạy bán sống bán chết ra ngoài.
—-----------
Không biết có phải là trùng hợp không mà đêm nay quản lý ký túc xá nghiêm khắc lại ngủ quên. Ba người họ có cơ hội chạy ra khỏi ký túc xá, cả ba lần này đã bị dọa cho vỡ mật nên chạy ra được cổng trường ngay cả xe taxi cũng không dám gọi, trực tiếp đạp xe đạp về phía vùng ngoại ô. Tốc độ đó có thể so với tốc độ của điện xẹt thậm chí có thể so sánh với phong hỏa luân.
Lúc này Duật Cửu Âm đang ở nhà ma cũng không phải yên bình ngược lại còn khổ sở hơn cả người môi giới và ba sinh viên kia.
Thời tiết tháng tám ở thành phố B ban ngày thì nóng như cái lò, buổi tối chính là phòng xông hơi, vừa buồn vừa chán ngay cả nệm cũng muốn mọc nấm. Căn nhà ma cũ kỹ này lại không có điều hòa chỉ có một cái quạt điện đã sắp hư, ngủ không nổi. Tồi tệ nhất là vào buổi chiều khi Duật Cửu Âm đặt mua điều hòa thì người ta nói bây giờ là thời gian cao điểm, người mua điều hòa quá nhiều nên cần phải xếp hàng vì vậy tuần sau mới có thể ship tới.
Duật Cửu Âm bực bội bật dậy khỏi giường, y cảm thấy bản thân không chờ được, nếu tuần sau mới có điều hòa thì y bị hun chín mất.
Nhưng đúng lúc này, một hơi thở nguy hiểm lặng lẽ bao phủ toàn bộ nhà ma, chuông chiêu hồn ở đầu giường rung mạnh.
“Quỷ khí?” Duật Cửu Âm nhíu mày, thuận tay cầm chuông chiêu hồn định ra ngoài xem đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng vừa ra tới cửa đã bị ba người nhào tới ôm đùi. Ba người bọn họ là ba sinh viên chạy suốt một đêm đến đây để cầu cứu, phía sau còn có một con lệ quỷ vừa nhảy vừa ca hát. Không biết có phải là do bị chọc tức hay không mà đám quỷ còn đáng sợ hơn lúc ở ký túc xá. Ba gương mặt, mỗi gương mặt đều vô cùng thê lương, tàn nhẫn nhìn chăm chầm bốn người bọn họ giống như đang suy nghĩ xem nên ăn từ khúc nào?
Duật Cửu Âm chớp chớp mắt đánh giá một câu: “Chân cũng không có mà có thể chạy đến đây, quả thật không dễ dàng”.
“Đại…đại….đại sư cứu mạng……Mấy cái đầu quỷ đó lại đến nữa rồi!!” Ba người bọn họ bị lệ quỷ đuổi theo suốt đường đi đã hoàn toàn bị dọa sợ đến tiểu ra quần vừa nhìn thấy Duật Cửu Âm hận không thể ôm chặt y, tôn y làm cha ruột.
Mà sau khi Duật Cửu Âm trầm mặc một lúc mới thong thả nói: “Nói lời vô nghĩa, ai mà ở dưới lớn lên thành như vậy nhất định tình nguyện cả đời làm thái giám”.
Trích lời tác giả
Ba sinh viên: “Là đầu quỷ chứ không phải là quy đầu. Đại sư, ngài đứng đắn một chút đi”.
--------------Góc giải thích------------
Đầu quỷ (Guǐtóu) đồng âm với quy đầu (Guītóu), ở đây Duật Cửu Âm đã chơi chữ. Bài đồng dao chơi dây là một bài đồng dao kinh dị của Trung Quốc. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm thì có thể lên mạng tìm là ra. Tui chỉ tóm sơ sơ nội dung thôi, có hai đứa trẻ sinh đôi mất cha sống với mẹ rất thích chơi trò đan dây. Mẹ chúng vì quá khó khăn mà đi làm điếm rồi mồi chài được một người đàn ông về nhà. Người này thì có máu biến thái trong người nên đã ra tay sát hại hai anh em như miêu tả phía trên.