“Tỉnh ngủ rồi sao?” Nghe động tĩnh của Từ Vọng, Duật Cửu Âm quay đầu nhìn cậu ta sau đó tầm mắt dời vào trong quyển nhật ký nhưng Từ Vọng nhạy bén phát hiện không biết khi nào Duật Cửu Âm đã cầm trong tay một cái chuông bạc.
Cậu ta đang nằm mơ sao? Chẳng lẽ cậu ta lại có thể ngủ quên trong hoàn cảnh khủng khiếp như vậy? Từ Vọng theo bản năng nhéo đùi của mình, cơn đau làm cho cậu ta nhận ra bản thân đang ở hiện thực. Cậu ta quay đầu nhìn về phía tủ, nên trên không có dấu vết đóng đinh nên cách giải thích duy nhất là khi đầu giả rơi xuống cậu ta đã ngất xỉu.
Chuyện này quá hoang đường rồi!
Hơn nữa cha của cậu ta cũng không tới đây. Từ Vọng muốn hỏi nhưng chưa kịp mở miệng đã bị đồ Duật Cửu Âm nhét cho doạ run cầm cập.
ĐM, đây không phải là cái đầu giả bị cậu ta làm rớt ban nãy sao? Bên trên còn dính thứ gì đó nhão nhão không rõ, khi ôm vào chất đó tiếp xúc với da cảm thấy giống như keo silicon càng làm cho người ta không thể phân biệt được thật giả. Từ Vọng thiếu chút nữa tiểu ra quần, cậu ta nhìn Duật Cửu Âm bằng vẻ mặt khó coi hơn cả khóc.
Nhưng những lời tiếp theo của Duật Cửu Âm lại khiến tâm trạng cậu ta phức tạp, ôm chặt cái đầu giả khóc không ra nước mắt.
“Ôm cho đàng hoàng, ban nãy khi cậu ngất xỉu tôi đã gọi một sợi sinh hồn của cậu rồi phong ấn vào đầu giả. Phụ tử liền tâm, tôi muốn dựa vào cái này để đi tìm cha cậu nếu cái đầu này bị hư thì sau này cậu sẽ biến thành đồ ngốc cho nên cầm cẩn thận vào”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT