Sau nửa canh giờ, sóng nước dần ngừng lại, một chiếc long bào bao lại thân thể Lâm Thanh Vũ. Sau đó, y được Giang Tỉnh ôm ra bể tắm.
Lâm Thanh Vũ cho là Giang Tỉnh muốn dẫn hắn về Hưng Khánh Cung. Tuy y không phải người câu tiểu tiết, nhưng cũng không muốn bị Giang Tỉnh quấn trong long bào ôm về, nếu bị người khác nhìn thấy, còn ra thể thống gì. “Thả ta xuống, ta tự đi được.”
Giang Tỉnh không trả lời. Lâm Thanh Vũ nhìn đôi mắt hắn, không khỏi sửng sốt.
Trong mắt Giang Tỉnh không còn dáng vẻ lấp lánh của thiếu niên nữa, thậm chí không tính là ôn nhu, chỉ có một thứ gì đó thuộc về nam tử thành niên.
—— Đúng vậy, dù sao cũng thành niên thêm một lần. Bên trong hai mươi hai, thân thể mười tám, kết hợp lại làm đả động nhân tâm.
Giang Tỉnh như vậy y cũng rất thích. Lâm Thanh Vũ chủ động nhướn lên, nhẹ nhàng cắn một ngụm vào nốt lệ chí trên hầu kết Giang Tỉnh.
Giang Tỉnh hầu kết lăn lăn, hơi thở càng trầm. Ngay sau đó, sau lưng Lâm Thanh Vũ đụng phải bình phong, thanh âm loảng xoảng vang lên, y một chút cũng không cảm thấy đau —— là Giang Tỉnh để tay sau lưng y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT