“Vì ta nghe thấy bên trên có người đang hô: Oa, câu được một con cá quả to quá, sao mắt lại trắng kỳ lạ như vậy? Thôi kệ, mang về làm cá nấu chua.”
Nói xong thì miệng của cá Thái Cực Dương đã mếu máo, suýt nữa đã khóc rồi.
Một số lời nó nói cũng khá trưởng thành, nhưng nhìn cách thức làm việc và những hành động nhỏ nó thường hay làm ra thì đều có thể thấy được tuổi của nó không lớn, trưởng thành có lẽ là vì bố mẹ mất sớm, trong nhà vẫn còn một em gái tuổi nhỏ cần nó chăm sóc, lúc này mới bị ép trưởng thành.
Tuổi nào sẽ làm việc như thế ấy, trưởng thành sớm cũng không phải một từ hay, người như vậy bình thường có những trải nghiệm khó khăn mà những người khác không thể tưởng tượng được.
Cá Thái Cực Dương khụt khịt mũi, ngừng tiếng khóc lại: “Cá Thái Cực Âm Dương cần tu luyện cả hai, cũng không thể sống sót một mình được, mẹ không về, cũng không về được.”
Khả năng con cá Thái Cực Âm kia vì không đủ thức ăn đi ra ngoài cắn mồi câu bị câu phải rất thấp, Tô Vân Thiều vẫn hỏi một câu: “Trước khi mẹ ngươi đi có để lại yêu đan không?”
Cá Thái Cực Dương: !
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT