Tô Vân Thiều thực sự không thể hiểu nổi, tại sao lại có nhiều người đỏ mắt vì vận mệnh của người khác, chỉ muốn mượn thậm chí là cướp vận mệnh của người khác để dùng. Ví dụ như những kẻ sai quỷ nhỏ nuốt vận mệnh của Ngọc Bạch Y, hay gia đình của Vương Thúy Hoa mượn vận mệnh từ Tư Đồ Viễn bằng cách dùng thẻ gỗ.
"Những thứ không thuộc về cậu thì dù có cưỡng ép mượn cũng chỉ dẫn đến phản phệ."
Cô muốn nhắc nhở các bạn nhỏ đừng bao giờ đỏ mắt vì người khác, có ý đồ xấu. Nhưng nghĩ lại thì mọi người đã theo cô rất lâu, trải qua nhiều chuyện, trong lòng chắc cũng đã hiểu, nếu nói những lời này sẽ làm tổn thương tình cảm nên cô từ bỏ ý định đó.
Tô Vân Thiều không nói ra lời này, nhưng những ai hiểu được thì sẽ hiểu, còn những ai không hiểu thì cũng không có ý định như vậy.
Cái Khiết từng nhặt được đồ trang sức vô chủ mà giữ làm của riêng, nhưng cô ấy đã nhận được bài học từ âm hôn trở nên trưởng thành hơn nhiều, chắc chắn sẽ không phạm sai lầm tương tự nữa.
Nhìn thấy cô ấy, Tô Vân Thiều đột nhiên nhớ đến âm hôn giữa Cái Khiết và Hoàng Lập vẫn chưa được giải quyết, không biết Cái Khiết đã dành đủ tiền để trả tiền sính lễ âm hôn chưa.
Nếu đề cập đến chuyện này bây giờ có thể sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của Cái Khiết, nên cô tạm thời bỏ qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT