Cuối cùng mẹ Tô đã nhận ra có gì đó không ổn, ánh mắt của Tập Tú Lệ nhìn con gái không đúng chút nào!
Không hẳn là ánh mắt đong đầy tình cảm của người tình, mà có chút giống kiểu “Bạn đã thắp sáng cuộc đời u tối của tôi, tôi sẵn sàng vì bạn mà đi vào nước sôi lửa bỏng!”, nhưng vẫn không hoàn toàn chính xác.
Nói là “kẻ sĩ chết vì người tri kỷ” thì không phải, nói là “mang hơi hướng đồng tính” cũng không đúng, cứ cảm giác là lạ.
Mẹ Tô không dám tùy tiện nhắc nhở, nếu vốn dĩ Tập Tú Lệ không biết mình đang nghĩ gì, mà lại bị bà nhắc đến khiến cô ấy tỉnh ra hoặc hiểu sai thì hỏng hết.
Tô Vân Thiều nói thật lòng mình, cũng là nguyên tắc hành xử của cô bấy lâu, nhà cô có yêu tinh và quỷ sử đều có thể làm chứng, nên cô thật sự không chột dạ chút nào, tiến tới đỡ Tập Tú Lệ: “Quản lý Tập, ngồi nghỉ chút đã, chúng ta từ từ nói.”
Chân của Tập Tú Lệ đã không còn đau, được Tô Vân Thiều dìu đi chậm rãi tới chiếc giường spa chật hẹp, ngồi xuống với ánh mắt chỉ có mỗi Tô Vân Thiều: “Cô muốn nói gì?”
Tô Vân Thiều vẫy tay, Mã Cảnh Huy hí hửng tiến tới, ho nhẹ: “Quản lý, cô nhận ra giọng nói của tôi chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play