Cả Bình Sinh và Đại Dũng đều không muốn giết Tô Vân Thiều, nhưng cũng không ai chịu nhường ai, Vân Gia Thụ cảm thấy việc này phiền phức rồi đây,  ấn đầu thuốc lá đang cháy dở xuống đất, rồi lại châm một điếu mới.
Làm vợ chồng hai mươi năm, Vân Lệ Lệ rất hiểu rõ đây là biểu hiện của việc Vân Gia Thụ đang bực bội, cô ta lập tức hỏi: "Ông đã không muốn giữ người ta lại, vậy lúc đầu sao lại đưa người ta về thôn làm gì?”
Vân Gia Thụ rít mạnh một hơi thuốc: "Ban đầu tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy, thấy người phù hợp thì đưa về thôi."
Nếu đầu óc của Vân Gia Thụ mà không đủ khôn khéo thì làm sao có thể ngồi lên chức thôn trưởng được chứ? Nếu ông ta cái gì cũng không nghĩ mà đã đưa người ta về rồi, thì lợn nái cũng có thể leo cây được.
Nghĩ đến đây, Vân Lệ Lệ lạnh lùng hỏi: "Ông gặp người ta ở đâu?”
Vân Gia Thụ hơi nhíu mày, không muốn trả lời câu hỏi này cho lắm, thuận miệng nói: "Cửa thôn."
Vân Lệ Lệ cười khẩy: "Cửa thôn? Tôi xem là nhà của Vu Diệu thì có!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play