Tô Vân Thiều cũng chỉ nói vậy thôi nhưng chanh nhỏ không biết điều này lại bị dọa đến nấc lên.
Nấc là hiện tượng sinh lý, sẽ không thể ngừng lại lập tức dù bản thân đã chủ động muốn ngừng lại, nhất thời âm thanh duy nhất có thể nghe thấy trong phòng khách là tiếng nấc liên tục của chanh nhỏ.
Tưởng tượng đến cảnh bị đánh thành nguyên hình làm sốt chanh, chanh nhỏ gần như muốn khóc.
Phan Tây Tây vỗ lưng chanh nhỏ, cầm ly nước cam đặt trên bàn lên, an ủi cô ấy: “Manh Manh, không sao đâu, đừng sợ, uống mấy ngụm nước cam sẽ không nấc nữa.”
Chanh nhỏ ôm ly nước cam kia ực một hơi uống cạn, ợ một cái, thứ uống vào là nước cam, hơi thở ra lại toàn mùi chanh, cô ấy sợ tới mức vội vàng lấy hai tay che miệng lại, hoảng sợ nhìn Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều đau đầu xoa ấn đường, nhanh chóng làm cho xong để tiễn quả chanh tinh đang không ngừng phát ra vị chua này đi khỏi.
“Đá nhỏ, mi ăn thêm một con cổ nữa đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play