Tô Vân Thiệu chỉ nói có sáu chữ đã khiến Ngọc Bạch Y sợ tới mức không còn chút máu, sợ hãi ôm lấy cơ thể gầy gò của mình.
Cậu không ngờ Tô Vân Thiều lại đang ngấp nghé sắc đẹp của mình, nhưng đây chẳng phải là vấn đề nghiêm trọng hơn sao?
"Vân Thiều, cậu muốn tôi chết trẻ sao, không đúng, cậu là muốn tôi chết yểu làm Qủy Sử cho cậu đúng không? Mặc dù nhân gian có hơi loạn, nhưng nhìn chung cũng khá tốt, tôi không muốn biến thành một loại tồn tại khác sớm như vậy.”
"Được rồi, đừng có đùa nữa." Tô Vân Thiều cắt ngang sự "tự tìm niềm vui" của người bạn nhỏ: "Ấn đường của cậu đã biến đen, ở bên cạnh tôi an toàn hơn."
"Vấn đề là: Sau khi Diêm Vương phát hiện, tôi sẽ càng không an toàn hơn!" Ngọc Bạch Y cà khịa: "Vốn thảm nhất chính là chết, sau khi Diêm Vương biết linh hồn tôi phải bơi một chiều xuống mười tám tầng địa phục."
Tô Vân Thiều: "..."
"Tôi nghĩ cậu có thành kiến với Diêm Vương, anh ấy không phải loại người không biết phân biệt chuyện công và chuyện tư."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT