Tô Vân Thiều thay đồng phục cấp ba ra, tuy rằng khuôn mặt có chút trẻ con nhưng lại mang theo khí chất lạnh lùng khó tiếp cận. Vương Thúy Hoa chỉ nghĩ rằng cô là cảnh sát có khuôn mặt trẻ, không chút nghi ngờ nào.
Đương nhiên, bà ta càng để ý tới Tần Sóc hơn vì anh ấy là người đã bắt bà ta: "Thả tôi ra ngoài! Tôi không phạm tội, các người không thể bắt tôi!”
“Không phạm tội?” Tần Sóc lặp lại câu nói của bà ta. Giọng điệu âm hiểm của anh ấy khiến trong lòng Vương Thúy Hoa thật sự lo sợ, bất an.
Ngồi ở phòng thẩm vấn nửa giờ, Vương Thúy Hoa liên tưởng đến những bộ phim truyền hình bà ta từng xem qua và tưởng tượng khi cảnh sát đi vào sẽ hung dữ như thế nào, dù là đập bàn hay đá ghế đều là nhẹ, thậm chí nặng hơn bà ta có thể bị đe dọa, đánh đập. Bà ta đã quyết tâm đấu tranh tới cùng.
Tưởng tượng và thực tế khác biệt rất lớn.
Hai cảnh sát đi vào đều có bộ dáng khá đẹp và không hung dữ lắm.
Cảnh sát nữ không nói lời nào, chỉ ngồi ở một bên lạnh lùng nhìn bà ta, làm bà ta cảm thấy như mình đang không mặc quần áo. Còn cảnh sát nam thì tươi cười, trông có vẻ thân thiện nhưng lời nói lại khiến cho ba ta biết không đơn giản như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT