Trong khi bố Tô đang ở lầu ba nổi cơn ghen tuông của người già, thì ba đứa nhỏ ở lầu hai đang bận rộn mỗi người một việc riêng, không ai có chung cảm xúc giống với bố Tô lúc này.
Tô Y Y đang bận bịu giải toán tích phân để góp tiền cho anh trai mua dung dịch chữa bệnh, Tô Húc Dương vừa đăng ký mấy lớp học online vừa tranh thủ đọc thêm tài liệu liên quan đến đầu tư trên máy tính, còn Tô Vân Thiều thì bận rộn bắt Đào yêu nhỏ học hành.
"Cậu có thể không học ngoại ngữ, chỉ cần cậu không đi du lịch hoặc là đi công tác ở nước ngoài là được, nhưng tiếng Trung thì bắt buộc! Phải! Học!"
Đào yêu vùng vẫy, dùng hết sức lực từ đôi tay và đôi chân bé nhỏ của mình nhưng vẫn không có cách nào thoát khỏi bàn tay của Tô Vân Thiều, thế nên cậu đang rất chán nản.
"Đâu phải tôi không biết chữ đâu, không học nữa!"
Tô Vân Thiều đặt câu hỏi: " 'Lão ngô lão, dĩ cập nhân chi lão*' có nghĩa là gì? Tác giả là ai? Câu sau đó là gì?"
*Đây là câu nói trích từ sách Mạnh Tử. Mạnh Tử sang nước Tề, gặp vua nước ấy là Tuyên Vương. Tuyên Vương thấy kẻ hầu sắp giết một con trâu để cúng tế, con trâu sợ hãi, run lẩy bẩy, bèn hạ lệnh thả trâu, dùng dê để tế. Mạnh Tử khen ngợi vua dùng vương đạo để trị dân. Nhân đó, vua hỏi đến cách thực hiện vương đạo cho thập phần mỹ mãn. Mạnh Tử khuyên: “Lão Ngô Lão Dĩ Cập Nhân Chi Lão, ấu ngô ấu dĩ cập nhân chi ấu” (tôn kính cha mẹ, người bề trên của chính mình rồi mở rộng thành lòng tôn kính cha mẹ, người bề trên của kẻ khác, yêu thương con cái của chính mình thành lòng yêu thương con cái của người khác).

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play