Trưởng Tôn Thụy chỉ kịp ôm chặt đầu Tần Giản, cậu bé biết mình là ma, có rơi xuống cũng sẽ không chết, nhưng ký ức mấy năm là con người vẫn còn rất sâu đậm, trong tiềm thức vẫn còn lo lắng.
"Thụy Thụy, bám chắc nhé, chúng ta sắp bay rồi…"
Vừa nói xong chữ cuối cùng, Tần Giản đã lao ra với tốc độ chạy nước rút 100 mét, khiến Trưởng Tôn Thụy sợ hãi hét lên.
Sau khi đã quen với tốc độ, độ cao và cảm giác này, sự khao khát tốc độ từ trong xương tủy của cậu bé không ngừng dâng trào, Trưởng Tôn Thụy cười lớn và thúc giục: "Anh Tần Giản nhanh nữa đi!"
"Được, ngồi chắc nhé!" Tần Giản cõng Trưởng Tôn Thụy trên lưng chạy vòng quanh khu vườn. Mảnh đất bằng phẳng rộng lớn phía trước vòng xoay ngựa gỗ bị cậu ta làm cho chỗ cao chỗ thấp, lồi lõm đủ kiểu.
Nhìn hai người bọn họ thoải mái vui đùa, trong mắt Hứa Lâm Lang rưng rưng, ​​dùng hai tay che miệng mới có thể ngăn mình không khóc.
Hứa phu nhân ôm con gái thở dài: "Nếu không phải nó không thích Thụy Thụy, từ lúc Thụy Thụy ra đời chưa từng ôm cậu bé lần nào, thì làm sao Thụy Thụy có thể chưa chơi qua một trò chơi đơn giản như vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play