Mười mấy phút sau, khảo hạch cửa đầu kết thúc, một quảng trường chật ních người nay cũng chỉ còn lại hơn ngàn người.
Luna nhìn con mèo nằm vung vẩy đuôi trên vai Elvis, trong lòng ngứa ngáy, không nhịn được đến gần hắn, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Vị đồng học này, ta có thể sờ nó một chút không?”
Elvis không nói gì, chỉ dùng cặp mắt xanh thẳm lạnh lùng nhìn Luna một lúc, sau đó liền đem cục bông nằm nhoài trên vai mình xuống, cất vào túi bên hông.
Luna: “…..” Chờ đã, ngươi thật sự nhỏ mọn như vậy hả? Chúng ta còn học chung mấy năm nữa đó! Hơn nữa nàng chỉ muốn vuốt nó vài cái, cũng đâu có nói muốn lấy đi, có cần phải khẩn trương như vậy không?
Thế nhưng bị một cặp mắt ẩn chứa toàn bộ giá lạnh mùa đông nhìn kỹ, Luna cũng chẳng dám nói thêm gì nữa, chỉ sờ sờ mũi mình, lui ra phía sau vài bước. Ánh mắt nàng vẫn không rời khỏi cái túi bên hông hắn, chỉ mong thấy được con vật dễ thương kia.
Bị cưỡng ép nhét vào trong túi, Lê Lạc giãy dụa hồi lâu mới dùng đầu đẩy nắp túi ra. Cậu nhắn cái mũi tam giác màu hồng nhạt, yên lặng nhìn thiếu nữ tóc ngắn. Nếu như cậu không nhầm thì đây hẳn là một trong những nữ chính của cuốn sách. Cậu ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt sung sướng khi người gặp họa nhìn Elvis. Thiếu niên, ngươi lạnh lùng với vợ tương lai như thế, rất có thể sau này sẽ bị đá ra ngủ thư phòng nha.
Elvis chú ý tới ánh mắt Lê Lạc, cũng cúi đầu nhìn cậu một lúc. Cậu lập tức chột dạ quay mặt sang chỗ khác, lỗ tai giật giật, nhu nhuận kêu một tiếng, sau đó mở to đôi mắt màu hổ phách nhìn lên trên, giả bộ vô tội. Thế nhưng cậu hoàn toàn không ngờ tới, Elvis trực tiếp đưa tay khép cái túi lại, buộc chặt miệng túi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT