Vưu Cầu Cầu: “Buổi sáng ăn lẩu, buổi tối cũng ăn lẩu, sáng tối đều ăn lẩu.”
Không có gì sai cả!
Vưu Cầu Cầu thật sự sắp khóc như Đổng Điềm Điềm lúc còn ăn kiêng rồi, cuối cùng cô cũng hiểu được cảm giác của cô ấy, nếu không cô đã không dậy sớm như vậy.
Dậy sớm vào buổi sáng không phải tính cách của cô. Không, đó là do sự quyến rũ của lẩu mà thôi.
Trong giấc mơ của cô chỉ có nồi lẩu chua cay khiến cô không thể ngủ được, vì vậy Vưu Cầu Cầu dậy sớm vào buổi sáng, gọi Giang Đào và vội vã chạy đến quán lẩu.
Bây giờ có thể ăn uống no đủ… Quá thoải mái.
Vưu Cầu Cầu suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Sếp Thịnh, anh có muốn tới ăn cùng không. Anh có thể gọi thêm nước lẩu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play