Trình Ly tận mắt thấy Hứa Trạch Dao đứng không vững, thân hình to lớn như đang bị một sức nặng vô hình nào đó uốn cong, càng ngày càng chặt, tạo thành bóng đen u ám, co ro trước cửa, những đường gân xanh bất ngờ nổi lên, anh siết chặt vai, ngón tay như thể đang bấu sâu vào xương thịt.
Anh thậm chí còn suy sụp hơn lần trước, lúc trước là bị kích động ở trường, lần này là lần bị mất kiểm soát nhất.
Lúc này, cô mới sợ hãi nhận ra ý nghĩa khác của hai chữ ‘xin lỗi’.
Anh bi quan cho rằng lời xin lỗi của cô là vì cô không thể chịu đựng thứ tình cảm này, cô muốn chia tay.
Trình Ly bám lấy lan can đi xuống vài bước, lao tới trước mặt anh, nghe thấy tiếng anh liều mạng nghiến răng để không khóc thành tiếng, rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến trái tim tan nát thành từng mảnh.
Cô gạt mái tóc ướt đẫm trước trán của anh, muốn nâng mặt anh lên, tay cô như đang sờ vào một tảng băng, miễn cưỡng thấy được đôi mắt đen láy được bao phủ bởi một màn sương giá, không có tiêu điểm, ý thức được cô đang lại gần mới từng chút một tạo thành sự cầu xin, nước mắt anh chảy xuống má, làm ướt cả tay áo.
Trình Ly lao tới ôm chặt lấy anh, nhưng đôi tay thon dài vẫn không thể ôm được hết, cô chỉ có thể bám lấy quần áo của anh, vội vàng nói: “Dao Dao, anh nghe kĩ đây, em muốn nói là xin lỗi anh vì đã để anh chịu đựng nhiều như vậy, xin lỗi anh vì đã để anh tổn thương.” Cô cố gắng giải thích: “Em xin lỗi, là em quá ngu ngốc, anh đã ám chỉ nhiều lần như vậy nhưng em vẫn không phát hiện ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT