Nguyên Gia Viêm ôm một bài thi đi theo sau lưng Phương Cẩm Niên, có chút ảo não vì vừa rồi mình tìm được cớ nát bét, cậu muốn thể hiện ra một mặt tốt nhất của mình trước mặt Phương Cẩm Niên, nhưng nếu bài thi này thật sự làm, trí thông minh của cậu không lâu nữa sẽ không giấu được sao?
Phương Cẩm Niên một mực lặng lẽ quan sát cậu, nhìn thấy giữa hai đầu lông mày cậu đều là biểu lộ phiền não nhỏ, cười trấn an cậu: “Anh Viêm, đừng có gánh nặng tâm lý, khảo sát thi cử cũng không thể hiện chỉ số thông minh chân chính của một người, mà là độ quen thuộc đối với điểm kiến thức cùng năng lực nắm giữ kỹ xảo thi cử. Tớ đã tìm ra quy luật của đề xuất bản trong bao nhiêu năm qua, thay cậu chọn trọng điểm, cậu có thể hoàn toàn bắt chước được một bài hát tiếng Anh xa lạ vào buổi chiều, loại năng lực ghi nhớ và năng lực học tập này cũng là một loại học bá theo nghĩa khác, hoặc là nói, thiên tài âm nhạc.”
Có học tra nào không nghĩ tới việc nghịch tập thành học bá đâu?
Từ nhỏ, diện mạo của Nguyên Gia Viêm đã xuất chúng, rất nhiều người đều nói nhan sắc của cậu là do đổi đầu óc,  đối với chuyện thành tích không tốt này ngay từ đầu cậu còn muốn cố gắng học tập để mọi người lau mắt mà nhìn, nhưng mà làm không được thì về sau đã bắt đầu nằm ngửa mặc cho mọi người giễu cợt.
Cậu thật sự không nghĩ tới, vậy mà sẽ có một ngày như vậy, có thể từ một trong miệng của học bá real nghe được cậu là một loại học bá khác, còn cho cậu thêm cái hào quang "Thiên tài âm nhạc".
Nói thật, Nguyên Gia Viêm vô cùng cảm động, cũng vô cùng kích động.
Quả nhiên là người bị tính cách của cậu hấp dẫn, như vậy có thể phát hiện điểm sáng trên người cậu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play