Chùa Văn Chiêu thứ bảy rất náo nhiệt, Phương Cẩm Niên và Khương Hiểu Mạn vì không muốn chen chúc với du khách mà cố ý dậy sớm xuất phát.
Phương Cẩm Niên không tin thần phật, không có ý định gì mà dâng hương, chỉ là chuẩn bị một chút tiền lẻ chuẩn bị để ném lấy công đức. Ở quê nhà bọn họ có cái truyền thống, một khi vào chủ điện của chùa miếu cho dù tin hay không tin đều phải quỳ lạy quyên góp công đức.
Khương Hiểu Mạn cũng không tin thần phật, chỉ là làm người địa phương thành phố D, bọn họ vào chùa miếu đều phải dâng hương, một nén hương từ 88 đến 888 không giống nhau, cô ấy tới nơi này là vì loại trừ xui xẻo của tai nạn xe cộ, nghe Phương Cẩm Niên nói chỉ muốn bái bai, dứt khoát vung tay dâng hai nén hương 188, sau khi trả tiền liền cứng rắn nhét một nén cho Phương Cẩm Niên.
Khương Hiểu Mạn: "Cậu ngồi xe của tớ mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nén hương này nên là tớ mời cậu!"
Phương Cẩm Niên nhìn vẻ mặt đầy xấu hổ của cô, nhận nén hương này theo cô ấy cùng quỳ lạy thỉnh nguyện.
Ở đại điện thắp hương xong, mục đích tạm biệt xui xẻo cũng đạt được.
Khương Hiểu Mạn: "Cẩm Niên, tiếp theo chúng ta đi đâu?"
Hai mắt Phương Cẩm Niên tỏa sáng: "Đương nhiên là đi điện Thần Tài, đều đã đến chùa miếu sao có thể không đi bái Thần Tài."
Đúng vậy, Phương Cẩm Niên không tin thần phật, ngoại trừ thần tài. Mỗi lần đi chùa, đều phải bái thần tài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT