Mẫu thân ta là cung nữ, vẫn còn đang ở trong cung.
Đúng vậy, cung nữ thì còn có thể cùng ai khác có con noài Hoàng đế được chứ?!
Thế nên cha ta chính là Hoàng đế Triệu Duê.
Khi còn nằm trong bụng, ta thường nghe thấy mẫu thân vuốt ve ta nói, “Nhi tử ngoan, nhất định con phải được sinh ra thật tốt, tương lai sau này của mẫu thân còn phải dựa vào con…”
Ta nghĩ, ta đã khiến bà thất vọng rồi.
Quả nhiên, sau khi ta được hạ sinh, bà đỡ hô to “Là tiểu công chúa, chúc mừng tiểu chủ!”, sau đó mẫu thân chưa từng tới thăm ta một lần nào nữa.
Bà không có gia thế, không có thân phận, cả đời chỉ có một cơ hội này để sinh ra hoàng tử làm căn cơ về sau, sự xuất hiện của ta thậm chí có thể khiến bà sinh ra hận ý.
Từ đó về sau, ta bắt đầu sống những ngày tháng Phụ hoàng không yêu mẫu thân không thương.
Sau khi sinh ra ta, mẫu thân được Hoàng thượng sắc phong thành Thu Tiệp dư.
Nếu ta là bà, nhất định sẽ không ngốc như vậy. Cho dù chỉ là Công chúa nhưng cũng là cốt nhục của Hoàng thất, là người bà nên yêu thương chăm sóc mới phải.