Cả Vinh với Hạnh đều bận mờ mắt nên chỉ đảo qua nhìn Lập Đông một cái rồi lại trở về. Khách nội địa bị ghim chân trong nhà quá lâu nên nhu cầu nghỉ dưỡng du lịch lại càng lớn. Hạnh còn rất táo bạo, đem phòng của Lập Đông ra trưng dụng cho khách ở. Mấy nhân viên người bản địa thuê phục vụ, dọn phòng dịp này cũng đã tăng ca liên tục.

Lập Đông làm ông chủ ngược lại ở ngay homestay bên cạnh lại cực kỳ nhàn hạ. Còn chẳng có việc gì làm đi lôi sách về nông nghiệp của Bắc Yên ra đọc.

Nhìn thấy dấu trang kẹp ở tờ số bảy không khỏi nhíu mày: “Thế mà anh lại không biết em cũng có khi lười như vậy. Còn chưa đọc nổi được mấy trang mà cũng mua về.”

Số táo mèo lần trước gọt xong không kịp ngâm đã bị hỏng bỏ đi, Bắc Yên đang ngồi gọt lại một mẻ mới. Cũng không nhìn lại Lập Đông trả lời: “Anh không biết còn nhiều lắm, khỏi mất công ngạc nhiên làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play