Chương 16: Khoá cửa
Vì thế mới nói, Cận Dịch Khẳng một khi đã tức điên lên thì nhất định sẽ xảy ra án mạng.
Đó quả là một tuần điên cuồng. Mối quan hệ giữa hai người khi ấy vẫn còn đang trong thời kỳ mới mẻ, chỉ cần hứng lên là “làm”. Xong việc, cậu còn rất có lương tâm mà giúp cô rán một quả trứng. Long Thất sẽ mặc áo phông của cậu, ngồi bên cạnh cửa sổ ăn.
Lần kích thích nhất có lẽ là ở cạnh bể bơi trong sân, lần đó Cận Dịch Khẳng nói với cô: "Chúng ta xác định mối quan hệ đi."
Cô nói không được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cậu gật đầu, không nói gì nữa, chỉ coi đó là một câu bông đùa trong lúc hưng phấn.
Ngày hôm sau, Cận Dịch Khẳng bị mẹ sai đi mua cây cảnh ở chợ hoa. Cậu dắt cô theo, dọc đường hai người vẫn luôn tay trong tay. Cô không trang điểm, xỏ bừa một đôi dép lê, tóc búi cao, làn da trắng nõn, ngũ quan hài hoà, toát lên vẻ nhẹ nhàng khoan khoái. Bà chủ của mấy cửa hàng bán hoa trong chợ ai cũng tấm tắc khen cô xinh đẹp ở trước mặt Cận Dịch Khẳng.
Bọn họ nói: "Mắt chọn bạn gái chuẩn đấy."
Vì thế, mặc dù hai người chỉ mua có vài chậu cây cảnh, nhưng lại được giảm giá rất nhiều, đã giảm rồi còn muốn giảm thêm nữa.
Cậu mua rất nhiều loài hoa mà cô thích, có thứ rất đắt, cũng có thứ rất kén đất trồng. Long Thất nói: "Chỗ tôi ở không có vườn, không trồng được đâu, đừng mua."
Cậu nói: "Chỗ của tôi cũng là chỗ của cậu, cậu muốn tới lúc nào cũng được."
Sau đó, hai người còn mướn thuyền đi câu cá, cậu còn giăng màn dựng rạp chiếu phim ngoài trời cho cô xem. Cô nói muốn ngắm sao, cậu liền chở cô lên núi ngắm sao. Cô nói muốn xem đom đóm, cậu liền thuê một chiếc xe dã ngoại trong khu cắm trại, rồi đỗ ở bên cạnh bờ hồ. Trải qua một đêm bị muỗi cắn, Cận Dịch Khẳng lại đề cập đến chuyện xác định mối quan hệ lần nữa. Cậu hỏi cô rằng cậu làm bạn trai của cô thì sẽ thế nào.
Long Thất nói không muốn.
Lúc đó, cậu mới hỏi lý do.
"Cậu không thấy thiệt thòi sao?"
"Là sao?"
Cô vẫn đeo tai nghe, thản nhiên trả lời: "Sau này cậu sẽ kết hôn với tôi à? Sẽ không. Nếu hai người không thể kết hôn với nhau thì tại sao phải hẹn hò?"
……
Cô giơ ra hai ngón tay: "Một là nhu cầu về mặt sinh lý, hai là đồng điệu về mặt tâm hồn."
"Mà chúng ta lại không có cách nào đồng điệu về mặt tâm hồn. Cận Dịch Khẳng, tôi và cậu, đến sở thích ăn uống cũng không thể thống nhất nổi, thì chỉ còn chừa lại nhu cầu sinh lý thôi. Tiếng xấu của tôi thế nào cậu biết rõ, mà danh tiếng của cậu thế nào tôi cũng biết rõ. Hà cớ gì phải yêu nhau chứ, dù có yêu nhau sâu đậm đến đâu thì chắc gì đến cuối cùng đã có thể ở bên nhau. Tình trạng của chúng ta bây giờ rất tốt. Sạch sẽ không vướng bận, muốn dừng lại lúc nào cũng được.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cậu thích như vậy à?”
“Ừ.”
Cậu nghĩ một lúc, rồi nói: “Vậy được.”
Sau đó, hai người quyết định “làm” ở trên xe.
Đêm hôm đó, trời đổ mưa rào xối xả. Có thể là do cơn bão khiến họ càng hứng tình, cũng có thể là sự săn sóc của Cận Dịch Khẳng đã khiến Long Thất cảm nhận được điều gì đó. Tối hôm ấy, cô rất có cảm giác, còn chủ động dựa sát vào trán cậu trong không gian chật hẹp. Khi môi hai người cọ sát vào nhau, bầu không khí trong xe liền thay đổi. Đó là lần thứ hai hai người hôn môi. Cận Dịch Khẳng ôm chặt eo cô không cho cô trốn, người cô hơi ngả về phía sau, tay chống lên lưng ghế. Còn cậu như một đứa trẻ mới nếm được của ngon vật lạ, không có cách nào kiềm chế được mà gặm nhấm môi cô.
Sau đó, đầu hai người loạng choạng va vào nhau, cô vươn tay vỗ nhẹ lên cửa kính xe, im lặng ôm lấy cổ cậu. Ngoài cửa kính dính đầy nước mưa, bên trong xe lại vô cùng ướt át, có hai bóng người đang quấn quýt lấy nhau trong màn sương mờ mịt.
……
Bia vừa uống vào khiến dạ dày có phản ứng, cảm giác buồn nôn bất ngờ dâng lên. Tiếng nói chuyện ồn ào hoà lẫn trong tiếng nhạc ầm ĩ chui vào trong lỗ tai khiến cô càng choáng váng hơn. Một nhóm nữ sinh đang ngồi bên bể bơi nghịch nước. Trong sân, đám nam sinh giẫm lên bãi cỏ làm cho mọi thứ rối tinh rối mù, trong đó có lẫn cả những loài hoa mà cô từng chọn trước đây. Cô nghiêng đầu, hỏi Cận Thiếu Hạo: “Có thấy anh trai em đâu không?”
“Ở trên gác mái ạ.”
Cô nhấc chân chuẩn bị đi lên tìm thì Cận Thiếu Hạo nói với theo: "Có điều, anh ấy còn dẫn theo một chị nữa, bên trong khoá cửa rồi."