Dịch: JinYi
Tưởng Bẩm nói không biết, cậu ta cũng không hỏi thêm.
Ngày đó, Cận Dịch Khẳng vốn dĩ có việc gì, đang đợi ai, câu trả lời đều sinh động như hiện ra trước mắt. Đèn phòng lớp 6 sáng bao lâu, thì cậu ấy ở lại sân bóng của Tưởng Bẩm bấy lâu. Khi các nam sinh nghỉ giải lao uống nước, Cận Dịch Khẳng lại đứng dựa vào lan can trả lời tin nhắn. Những đoạn tin nhắn thoại mà cậu ấy gửi đi đều tan vào làn gió cuối hè buổi chiều tà, tôi không nghe được, Tưởng Bẩm cũng vậy và Trác Thanh cũng thế. Mặc dù giữa cậu ấy và Long Thất dường như chẳng có chút tương tác rõ ràng nào, nhưng tôi lại cảm nhận được hàng nghìn sợi dây ngầm nối giữa họ.
Trước đây, cậu ấy vốn không nhìn điện thoại thường xuyên như vậy.
Một giờ sau khi tan học, tôi lại tình cờ gặp Long Thất ở quán cà phê đối diện trường.
Lúc đó, bọn tôi vừa hoàn thành việc trang trí báo tường, trời vẫn chưa tối hẳn. Mấy nữ sinh bọn tôi quyết định mua cà phê rồi vào thư viện đọc sách một lát. Đang chờ đồ uống, Long Thất đẩy cửa bước vào, theo sau là Trác Thanh, hai người một trước một sau đi vào khu nghỉ ngơi. Thi Nhiễm lập tức phản ứng, không nói gì nhưng tôi và cô ấy gần như cùng cảm nhận được cảm giác này, giống như một dây đàn vừa đứt ngang. Tự hỏi sao sau chừng ấy thời gian họ vẫn còn liên lạc, thế nhưng nhìn thái độ của Long Thất có vẻ như đây chẳng phải cuộc trò chuyện vui vẻ gì. Trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc, hai tay đút túi, im lặng bước đi, mang theo chút u uất, trong ánh mắt của cô là sự bực bội sau khi bị giáo viên giữ lại tới giờ này và sự khó chịu từ việc bị Trác Thanh bám riết.
Trác Thanh kéo ghế cho cô ta, nhưng Long Thất lại tự kéo chiếc khác rồi ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT