Nữ Giáo

Quạ trắng (3)


1 tháng

trướctiếp

Từ trước đến nay, tôi luôn được coi là một cô gái không quá am hiểu chuyện tình cảm, không biết nói đùa, cũng không giỏi pha trò. Nói dễ nghe một chút thì tôi là đứa rất điềm đạm, còn nói khó nghe một chút thì là do tôi quá bảo thủ. Vậy thì tôi sẽ trở thành một người con ngoan ngoãn hiểu chuyện, một cô gái tốt bụng dịu dàng. Trước khi gặp Long Thất, tôi tưởng rằng cách suy nghĩ không cần quá thấu đáo nhưng nhất định phải vừa lòng người khác này của mình chính là “liều thuốc trị bách bệnh”. Sau khi gặp Long Thất, tôi mới nhận ra rằng tính cách này của tôi ở trước mặt Cận Dịch Khẳng “khó chung sống” đến nhường nào. Những chuyện tôi không hiểu tự nhiên sẽ có người hiểu, những trò vui tôi chỉ có thể đứng ngoài cuộc tự nhiên sẽ có người coi đó là bữa ăn ba bữa. Mà trớ trêu thay, cậu ấy lại yêu thích kiểu người như vậy.
Thích mê mệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về dịch giả Bạch Tư Lăng và được đăng tải trên Luvevaland.com. Để ủng hộ dịch giả cũng như theo dõi "Nữ giáo", xin hãy ấn like blog "Đường Tiểu Bảo là một con mèo béo" để cập nhật truyện sớm nhất. Bản copy trên những trang re-up sẽ không đầy đủ, mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ dịch giả.
Cốc trà sữa cùng với sợi dây cột tóc đã được đưa đến tay của Long Thất dưới danh nghĩa của Cố Minh Đống và yên vị trên tóc của cô ta ngay chiều hôm đó. Cô ta vẫn không quá để ý đến Cố Minh Đống, so ra thì cô ta nói chuyện với Trác Thanh còn nhiều hơn. Trác Thanh cao ráo, là người hướng nội, điểm các môn khoa học đứng đầu. Tưởng Bẩm nói rằng cậu ta đã nhìn trúng Long Thất ngay ngày đầu tiên nhập học, nhưng phải đến buổi chiều ngày hôm nay khi thấy Cố Minh Đống đã không còn manh động nữa, cậu ta mới dám tiến lên bắt chuyện với Long Thất. Mỗi lần Long Thất lau mồ hôi, rồi đáp lại lời cậu ta, tai của Trác Thanh sẽ đỏ lên.
Thi Nhiễm rất hay chê cười Trác Thanh. Lúc Thi Nhiễm trông thấy cậu ta, lời nói cũng nhiều hơn thường ngày, điệu bộ cũng có chút lỗ mãng. Cô ấy có thể cười cái tai đỏ bừng của Trác Thanh cả ngày trời, thậm chí lúc Trác Thanh nhìn Long Thất, cô ấy còn kéo theo cả bọn tới trêu ghẹo cậu ta. Song, tôi lại rất tỏ tường những tâm tư non nớt trong lòng cô ấy. Có lẽ Thi Nhiễm còn chưa nhận ra, cô ấy còn chưa trưởng thành nên chỉ biết ra sức bắt nạt đối phương để đổi lấy một phút hả hê khi nhận được sự chú ý như một đứa trẻ hư. Do đó, cô ấy đã gạt phắt sự khó chịu của Long Thất - người cũng bị những trò đùa ấy quấy rầy hết lần này đến lần khác ra sau đầu.
Long Thất ở trong hàng ngũ quay đầu nhìn Thi Nhiễm một cái.
Đó đã là lần thứ năm Thi Nhiễm khuyến khích những người khác chỉ trỏ hai người họ. Lúc đó, Thi Nhiễm còn đang mải vui đùa, Long Thất thì không nói gì cả. Một bên mặt đã bị mũ cối che khuất, hầm hầm chìm trong bóng tối, mồ hôi trên trán chảy dài xuống cằm như đã mất hết sự kiên nhẫn trong cái nắng hè gay gắt, cô ta tỏ vẻ khó chịu ra mặt với Thi Nhiễm. Long Thất lặng thinh nhìn chằm chằm vào cô ấy hơn ba giây, đợi Thi Nhiễm không còn sức để cười nữa mới chịu rời mắt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp