Bà lão cau mày, “Cháu không phải thân thiết với Vu Thư lắm sao? Bà tưởng sắp được bế chắt rồi, giờ lại có chuyện gì vậy? Vì cô học sinh cấp 3 kia à?”
“Bà nội, đừng gọi cô ấy là học sinh cấp 3 nữa, cô ấy tên là Cố Mang, là ân nhân cứu mạng của bà.” Lục Thừa Châu châm một điếu thuốc, khí thế ngưng đọng, “Bà đừng có phủi tay chối bay chối biến, ân cứu mạng, chủ tịch nhà họ Lục, đừng có mất mặt như vậy.”
Nghe vậy, bà lão nghẹn lời, giọng điệu có phần gượng gạo: “Bà đâu có nói gì, chỉ hỏi thôi mà, sao cháu lại nóng giận thế?”
"Bà nội, con chỉ nói điều này một lần thôi." Lục Thừa Châu thong thả nói, lông mày và ánh mắt mang theo vài phần lạnh lùng, giọng nói trầm thấp thu hút người nghe, "Không ai được can thiệp vào chuyện giữa con và Cố Mang, nói một chữ cũng không được."
Bà lão cau mày, "Cái thằng cháu hư này! Con nói chuyện với ai vậy!"
Lục Thừa Châu nhếch mép, ngũ quan rạng ngời và tà mị, đẹp không thể tả, cười nhẹ, "Bà nội muốn bế chắt còn lâu, đợi thêm vài năm nữa."
Anh đứng dậy, hai chân thon dài thẳng tắp, đôi mắt lim dim ẩn chứa vài phần sương mù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT