Cố Mang thong thả mở lời: "Chẳng phải vì Cố Âm mà tôi và Kim Dương mới nổi tiếng sao? Giám đốc ngân hàng thấy tôi đánh nhau giỏi nên muốn thuê tôi đi đánh người."
Sắc mặt Lôi Tiêu lập tức tối sầm lại.
Cố Mang quay sang cười với ông ta, khóe môi cong lên một nụ cười ranh mãnh và lưu manh. Nhìn kỹ thì có thể thấy ẩn chứa vài phần lạnh lùng và tàn nhẫn.
Bỗng nhiên, tài xế chạy nhanh đến, nhìn thấy khuôn mặt của Cố Mang, ánh mắt nán lại thêm hai giây, rồi nói: "Sếp Lôi, Chánh cục trưởng Triệu bọn họ đã đến rồi."
Lôi Tiêu lúc này mới nhớ ra mình còn có bữa tiệc, trừng mắt nhìn Cố Mang cảnh cáo: "Ban đầu là do mày không muốn nhận năm vạn tao đưa, đã có cốt khí như vậy thì đừng đi làm những chuyện bẩn thỉu."
Nói xong, hừ lạnh một tiếng, quay người nhanh chóng bước đi.
Cố Mang không biểu lộ cảm xúc gì, đưa tay kéo vành mũ xuống thấp hơn, hai tay đút túi, thong thả bước về phía bến xe buýt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play