1

Khi tôi dầm mưa chạy đến phòng Vip, trên bàn đã là một mớ hỗn độn.

Chỉ còn lại Thẩm Hoài An và cô em khóa dưới Trình Tư ngồi trên ghế sofa.

Trình Tư buộc tóc đuôi ngựa, quay lưng về phía tôi, đang ngồi lên đùi hắn.

Thẩm Hoài An mặc áo len đen, dựa vào thành ghế sô pha, mày mắt mỏi mệt, thong thả ôm eo Trình Tư:

Trình Tư đang ngẩng đầu hôn tất cả những nơi có thể khiến hắn cảm thấy thoải mái cả ngoài lẫn trong.

Đến khi hôn lên môi hắn, Thẩm Hoài An quay đầu sang một bên.

Thẩm Hoài An mắc bệnh sạch sẽ, tôi biết. Sau khi vào đại học, mặc dù quen nhiều bạn gái trước mặt tôi, nhưng hắn chưa bao giờ hôn họ. Đây là quy tắc của hắn.

Vừa nghiêng đầu, ánh mắt của hắn và tôi chạm nhau.

Đột nhiên hắn mỉm cười, giây tiếp theo, hắn bóp cằm Trình Tư, hôn lên môi cô ta.

Mắt hắn dán chặt vào tôi.

Hắn đang cố ý khiêu khích tôi. Tôi chẳng tỏ vẻ gì, quay lưng chuẩn bị rời đi.

“Lâm Hạ, hôm nay cậu dám đi thử xem?” Hắn tức giận quát một tiếng, đột nhiên đứng lên.

"Ầm" một tiếng, Trình Tư ngã xuống ngay dưới chân Thẩm Hoài An, cắn môi đáng thương.

Tôi mỉm cười nhìn Trình Tư, cô em khóa dưới mà tôi phá lệ tuyển vào câu lạc bộ.

Cơ mà, ánh mắt cô ta nhìn tôi không hề tỏ ra xin lỗi, mà chỉ có sự xấu hổ và phẫn uất.

2

Trình Tư là người được tôi tuyển vào câu lạc bộ nhảy Kpop.

Từ nhỏ đến lớn, cha mẹ tôi dốc sức nuôi dạy tôi thành một thục nữ.

Tôi bắt đầu học múa ba lê từ năm ba tuổi, bởi vì múa ba lê rất cao quý và tao nhã, đó là khí chất mà một người vợ nhà giàu nên có.

Nhưng khi vào đại học, tôi lại thành lập một câu lạc bộ nhảy Kpop.

Không ai biết yếu tố nổi loạn trong tôi mạnh đến mức nào.

Ngoại hình và khí chất của tôi đều mang nét cổ điển. Nhưng khi tôi mặc quần áo nóng bỏng và nhảy những điệu nhảy Kpop lại mang đến cảm giác vô cùng nhiệt huyết.

Tại bữa tiệc mừng tân sinh viên, tiếng la hét gần như làm rung chuyển cả mái nhà.

"Aaaaa, tôi sẽ đăng ký vào một câu lạc bộ nhảy Kpop. Đàn chị vừa trong sáng vừa nóng bỏng, tôi yêu chết mất."

Hai tuần sau, câu lạc bộ tuyển thành viên mới, căn phòng bị bao vây đến con kiến cũng không chui lọt.

Rất nhiều người đến đăng ký vào câu lạc bộ chúng tôi, trong đó có Trình Tư.

Vì nhiều người đăng ký nên việc chọn người vào cũng nghiêm khắc hơn.

Trình Tư bị loại, chân tay cô ta cứng nhắc, trong lúc nhảy thì mất tập trung, không nỗ lực.

Sau khi kết thúc, mọi người đều ra về. Khi tôi đi ngang qua một phòng học trống thì trông thấy Trình Tư đang ngồi khóc trên bàn.

Cô ta rơm rớm nước mắt nhìn tôi, nói rằng cô ta từ ngàn dặm xa xôi đến đây, bạn cùng phòng bắt nạt cô ta, bản thân cô ta cũng rất tự ti, cô ta muốn thông qua nhảy múa để tìm cuộc sống mới.

Tôi cắn môi dưới. Dưới ánh mắt cầu xin của Trình Tư, tôi đành thêm tên cô ta vào cột đồng ý nhận.

Tôi đã nghĩ cô ta là một cô gái tuy nghèo nhưng kiêu hãnh. Tôi cố gắng cứu cô ta khỏi cuộc sống khó khăn, nhưng cô ta lại coi tôi như một tấm ván lót chân – một tấm ván để trèo lên Thẩm Hoài An.

Ai cũng biết, Thẩm Hoài An là phú nhị đại kiêu ngạo nhất trong trường, đồng thời cũng là một tên lăng nhăng thay người yêu như thay áo.

Ai cũng biết, bạn gái của Thẩm Hoài An, không có ngoại lệ, đều là người xung quanh tiểu thanh mai của hắn - Lâm Hạ.

3

"Đàn anh, em đau quá."

Trình Tư ngồi trên mặt đất than khóc, dang tay ra với hắn một cách đáng thương.

Ánh mắt Thẩm Hoài An trong veo, lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, bước một bước dài lướt qua cô ta, đứng trước mặt tôi:

"Lâm Hạ, tôi đã nói với cậu là gọi cậu lúc nào cậu phải đến ngay lúc đó chưa, sao bây giờ cậu mới tới?"

Tôi không trả lời, mím môi ngước mắt nhìn hắn, bình tĩnh nói:

"Hoài An, cậu tra tấn tôi đủ lâu rồi, những thứ tôi nợ cậu cũng trả đủ hết rồi."

Tôi nhìn Trình Tư lần nữa, cố gắng hết sức để kiểm soát cảm xúc của mình, nói từng chữ:

"Nếu cậu và Trình Tư bên nhau, cậu nên nói với cha mẹ hai bên hủy bỏ hôn ước càng sớm càng tốt. Để tôi đi nói cũng được."

Lời vừa nói ra, tôi đã bị bao phủ bởi một cái bóng khổng lồ.

Hắn cúi xuống ghé sát vào tai tôi, hùng hổ nói:

"Lâm Hạ, ai nói với cậu là tôi muốn hủy hôn? Mặc kệ tôi ở bên ngoài chơi đùa thế nào, cậu cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm người phụ nữ của tôi.”

"Chỉ cần nhà họ Thẩm không nói hủy bỏ hôn ước, thì trên người của cậu vẫn dính với cái tên Thẩm Hoài An tôi."

Nói xong, hắn cố ý thả chậm giọng nói:

"Trình Tư, lại đây, ở đây chẳng có gì vui, anh dẫn em đi tìm thú vui khác."

Trình Tư không chút tự trọng từ dưới đất đứng lên, ôm lấy cánh tay Thẩm Hoài An, đặt tay hắn lên vai mình.

Cả hai bước ra ngoài với cử chỉ vô cùng thân mật.

Tôi quay đầu nhìn mình trong gương, người gần như ướt sũng vì nước mưa, mái tóc dài xoăn tít màu nâu nhếch nhác dính vào mặt.

Có lẽ Thẩm Hoài An không biết, vào lúc hắn gửi tin nhắn cho tôi, tôi vừa uống thuốc hạ sốt xong, nằm xuống được mười phút.

À mà, hắn biết thì chắc cũng chẳng ảnh hưởng gì, ai bảo hắn ghét tôi chứ?

Vì hôn ước với tôi, là điều khiến người con gái hắn yêu nhất phải ra đi.

4

Trước đây Thẩm Hoài An không đối xử với tôi như vậy. Hắn lớn hơn tôi vài tháng, là một người anh rất xứng với chức vị.

Chúng tôi học cùng lớp từ nhỏ đến lớn, nếu ai bắt nạt tôi, hắn nhất định sẽ đánh cho kẻ đó máu chảy đầu rơi.

Tôi còn nhớ ngày chấm điểm thi đại học, tôi hỏi hắn muốn báo danh vào trường nào, máy chơi game trên tay Thẩm Hoài An còn chưa dừng lại, hắn nói như lẽ dĩ nhiên:

"Đương nhiên là Đại học Hoa Kiều rồi, không học cùng trường với cậu, lỡ có người bắt nạt Hạ Hạ của chúng ta thì sao?"

Học kỳ đầu tiên của năm thứ nhất mọi thứ vẫn không có gì thay đổi. Khi có nam sinh tỏ tình với tôi, hắn sẽ cố tình khoác tay lên vai tôi để khiến người khác hiểu lầm.

Còn nữa, khi có nữ sinh gửi thư tình cho hắn, hắn sẽ cố tình tỏ ra thân mật với tôi, nói những lời mập mờ như ngại quá, xin lỗi.

Từ khi nào thì bắt đầu thay đổi nhỉ?

Vào nửa học kỳ sau của năm thứ nhất, hắn yêu đương với đàn chị sắp tốt nghiệp tên Tiêu Nam.

Tin tức về việc cả hai cả đêm không về truyền đến tai cha mẹ Thẩm. Họ muốn giết chết tình yêu của Thẩm Hoài An từ trong trứng nước, bèn đưa cho Tiêu Nam một số tiền lớn để cô ấy đi du học và rời xa Thẩm Hoài An…

Tôi và bố mẹ đến thăm nhà họ Thẩm.

Trên bàn ăn tối, bất chấp sự ngăn cản của cha mẹ, tôi khéo léo bày tỏ ý định hủy bỏ hôn ước.

Thẩm Hoài An mang dép lê từ lầu hai đi xuống, đúng lúc nghe được lời của cha mẹ Thẩm:

"Hạ Hạ, hai chúng ta nhìn con lớn lên, người Hoài An muốn cưới chỉ có thể là con, chuyện hủy hôn này đừng lặp lại lần nữa."

Sắc mặt Thẩm Hoài An lập tức thay đổi rõ rệt, hắn lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

Hắn thay hết bạn gái này đến bạn gái khác trước mặt tôi, tôi thân với cô gái nào thì hôm sau cô gái đó sẽ trở thành bạn gái của hắn.

Không có ngoại lệ.

Khuôn mặt và quyền lực của Thẩm Hoài An đủ để khiến họ lao vào hết người này đến người khác.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play