Khi chuông đồng hồ báo thức vang lên, tôi vẫn còn bối rồi Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, cảm thấy rất mệt mỏi.

Nếu không phải lịch sử có ghi chép lại, tôi còn nghĩ là kim tự tháp Ai Cập là do tôi xây dựng vào đêm qua. Sau khi thân thờ nhìn tăng nhà bong tróc sơn, tôi từ từ đứng dậy.

Lâu lắm rồi mới mơ thấy Chu Trị Hứa, hôm qua bông dưng mơ thấy, chút tâm tư như tro tàn của tôi bông muốn bùng cháy. Nhưng tôi lập tức khinh bỉ bản thân mình.

Một người quanh năm quần quanh trang web 1688 như tôi làm sao có thể với tới đứa con cưng của trời là anh được. Đang suy nghĩ lung tung, điện thoại tôi đột nhiên vang lên.

Là số lạ.

Tôi nghĩ là phụ huynh học sinh liên lạc, vì vậy nhanh chóng bấm nghe.

“Xin chào.”

Đầu dây bên kia im lặng.

Nếu không phải nghe thấy tiếng hít thở ở đầu dây bên kia, tôi còn nghĩ điện thoại chưa được kết nối.

“Cho hỏi ai đấy ạ?”

“Kiều Nhiên, là mình”

Giọng nói khân khân phát ra từ đầu dây bên kia khiến lỗ tai tôi ngửa ngày

Tôi ngơ ngác.

Là Chu Trị Hứa.

Tìm của tôi dân đập nhanh hơn.

"Mình xin lôi cậu vì chuyện tối hôm qua.

Anh ngượng ngùng ho nhẹ, trong giọng nói vẫn mang theo chút hơi men.

“Mình có thể giải thích, vì..”

"À, không sao, không cần giải thích, mình hiểu, mình hiểu hết, chuyện nhỏ thôi." Tôi vội ngắt lời, gượng cười, cho mình một bậc thang để leo xuống.

“Mình biết tình cảm của cậu và chị dâu rất tốt, cậu uống rượu say nên nhân làm mình là chị ấy, nếu chị ấy biết cũng sẽ không trách câu đầu”

Lời vừa thốt ra, tôi muốn tát cho mình hai phát. Tại sao trong lời nói lại có chút chua chát nhỉ? Đầu dây bên kia nghi ngờ lặp lại.

“Chị dâu?”

“Đúng vậy, vợ cậu đó.”

Chu Tri Hứa cười một tiếng, giống như không đồng ý với câu trả lời của tôi.

Hả?.

Có ý gì?

Tôi vẫn đang không hiểu, anh lại thốt lên một câu.

“Mình chưa kết hôn.”

Sáng sớm đã nghe Chu Tri Hứa nói như vậy, chác khác gì sét đánh giữa trời quang. Đến mức tôi kinh ngạc không nói được lời nào.

Trên đường đi xe điện đi làm, suýt thì đâm vào bụi cây ven đường

Đến khi bước tới văn phòng tôi mới có cảm giác chân thật.

Trái tim đập rộn ràng và khóe miệng giương lên của tôi đã phơi bày hết tâm trạng của tôi lúc này.

Hóa ra Chu Trị Hứa chưa kết hôn.

Anh còn kế bí mật nhỏ này cho tôi nghe.

Cảm giác mừng rỡ này khiến trái tim tôi run lên. Vậy, có phải tôi cũng là người đặc biệt đối với anh ấy không ,cho nên anh mới nói vậy để cho tôi một cơ hội…

Tâm trạng của tôi bông chốc trùng xuống. Không đùng, nếu anh chưa kết hôn, vậy thì hôm qua gọi "Bà xã là đang gọi ai?

Anh nhầm tôi thành một người khác, hay tôi chính là người đó , ý nghĩ này khiến tôi muốn hét lên hai tiếng. Lúc này, đồng nghiệp võ vai tôi, cát đứt dòng suy nghĩ của tôi.

“Cô Kiều, ngần người cái gì đó, mau đến lớp đi, tháng này không muốn có thêm 300 tiền thưởng chuyên cần à?”

Nụ cười trên mặt tôi cứng đờ, hai giây sau mới lên tiếng. “Vâng, tôi lập tức đi đây.”

“À, lãnh đạo vừa nói với tôi, tháng này tình hình gia hạn lớp học của cô không tốt lâm, lát nữa cò tìm ông ấy nói chuyện nhé.”

“OK, cám ơn.”

Tình hình gia hạn không tốt, có nghĩa là tiền lương tháng này của tôi bị giảm.

Tôi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cảm thấy hơi đau đầu.

Ai cũng biết một ngày Chu Trị Hứa kiếm được hơn 2 triệu, còn tôi ngày nào cũng phải cố gắng vì máy đồng tiền lương ít ỏi.

Khoảng cách giữa chúng tôi rất lớn, giống như rãnh Mariana vậy

(*) Rãnh đại dương sâu nhất trái đất.

Cảm giác rung động bạn này bông biến thành cám giác bất lực.

Hít một hơi thật sâu, tôi bắt đầu vùi đầu vào công việc. Con người ấy mà, vân nên biết bản thân mình ở vị trí nào.

Tôi và Chu Trị Hừa dừng lại ở mức tình bạn là tốt đẹp nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play