Khi tôi vội vã chạy đến nhà hàng, nơi các bạn cùng lớp đang tụ họp, lớp trưởng chào hỏi tôi rất nhiệt tình.
Tôi qua loa lấy lệ với cậu ấy, nhưng hai tai thì đang vẽnh lên, nghe lén cuộc nói chuyện của các bạn nữ.
“Hôm nay Chu Tri Hứa có đến không?”
Vừa nhắc đến cái tên này, bầu không khí lập tức trở nên sôi nổi.
Lớp trưởng gật đầu, “Có đến, chuẩn bị xin chữ kí đi ha ha ha.”
“ Lớp trưởng, vậy, vợ của cậu ấy có đến không?”
Bàn ăn yên tĩnh một khác, sau đó lại bắt đầu xôn xao bàn tán.
Tôi mím môi, trong lòng có chút chờ mong.
Mọi người đều biết rằng, từ trước đến giờ, Chu Tri Hứa luôn là tâm điểm của sự chú ý
Là con cưng của trời.
Sau này, anh gia nhập làng giải trí, không bao lâu đã trở thành đỉnh lưu.
Đáng ra anh phải xây dựng cho mình hình tượng độc thân để thu hút fans hâm mộ và kiếm tiền, nhưng vào ngày debut, anh
ghim thẳng mấy chữ lên weibo của mình.
[Chu Tri Hứa: Đã kết hôn.]
Vô số ảo tưởng của fan bạn gái và những người định cọ nhiệt bị bóp chết từ trong trứng nước.
Anh ngày càng nổi tiếng, vô số người muốn đào bới xem người nào may mắn được kết hôn với đỉnh lưu, nhưng tìm mãi vẫn không ra.
Hầy, cùng tốt nghiệp một trường, có người một ngày kiếm được 2 triệu, có người thì lấy chồng sớm.
Còn có người thì độc thân từ trong trứng nước, mỗi ngày đều 996.
(*) 996: Làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, liên tục 6 ngày một tuần.
Đang oán trách nhân sinh chết tiệt này, lúc này, cửa phòng bao đấy ra, những bạn học xung quanh lập tức trở nên kích động.
Tôi ngước lên theo bản năng, vô tình đối diện với đôi mắt sâu thẩm, đen láy kia.
Nhưng một giây sau, Chu Trị Hứa nhẹ nhàng rời mắt đi.
Như thế một người xa lạ.
Nhìn Chu Tri Hứa được bạn học vây quanh, tôi lặng lẽ cúi đầu.
Cũng phải thôi, một đỉnh lưu như anh làm sao có thể nhớ đến một bạn học bình thường như tôi chứ?
Chu Tri Hứa vẫn đứng trong đám đông, giữa những lời khen ngợi lấy lòng của mọi người.
Khí chất bất phàm, gương mặt đẹp đến mức không thể đẹp hơn.
Thảo nào các chị em trên mạng ngày nào cũng kêu gào anh mau hiến tinh trùng vì lợi ích của nhân loại.
Chẳng mấy ai là không say đâm vẻ đẹp này.
Lúc này, hoa khôi trong lớp mỉm cười vẫy tay với Chu Tri Hứa, cất giọng ngọt ngào.
“Chu Tri Hửa, cậu ngồi ở đây đi, đây là chiếc ghế dành riêng cho câu đó.”
“Yo yo yo...”
"Bảo sao Dương Nghệ của chúng ta hôm nay lại ăn mặc đẹp như vậy ha ha ha."
Những tiếng trêu ghẹo bắt đầu xuất hiện trong phòng bao.
Hoa khôi cũng chẳng thèm để ý, ánh mắt vẫn dán chặt vào Chu Trì Hứa.
Giống như sợ người ta không nhìn ra tâm tư của cô ta vậy.
Tôi âm thầm giơ ngón tay cái trong lòng.
Thật trâu bò, đỉnh lưu người ta có vợ rồi mà vẫn đâm đầu thả thính.
Tôi còn tưởng Chu Tri Hứa sẽ nề mặt người ta mà ngồi xuống đó, ai ngờ cậu ấy không hề nề mặt, lập tức từ chối, “Không cần, tôi chọn được chỗ rồi.”
Nói xong, anh bước về phía tôi.
Dưới ánh mắt ngơ ngác của tôi và mọi người, anh kéo chiếc ghế bên cạnh tôi ra, thản nhiên ngồi xuống.
Mùi hương trên người anh xộc thẳng vào mũi tôi.
Vỡ cờ lờ?
Củ lạc giòn tan?
Tôi vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, Chu Tri Hứa lại quay sang nhìn tôi, đôi mắt hai mí của anh cong lên thành một vòng cung rất đẹp mắt.
“Kiều Nhiên, cậu có ngại khi mình ngòi đây không?”
Đối mặt với những ánh mắt của các bạn học cũ, tôi hốt hoảng lắc đầu.
“Không... không ngại...”
“Vậy thì tốt.”
Anh đáp lại bằng giọng nói trầm ấm.
Thì ra, anh ấy vẫn còn nhớ tôi là ai
Tôi nhìn xuống chiếc nhân trên ngón áp út của anh, thầm nở nụ cười