Vương Ly có chút phiền rũ lòng mắt giậm giậm chân.
Giác Địch vốn đã chẳng đặt Đồ Khải vào mắt, nhìn thấy cô làm ra hành động này lại tưởng cô mỏi chân.
Cũng không thể trách hắn, ai bảo Vương Ly đứng trong đám trai tráng giống cái liền trở nên yếu ớt không chịu nổi, còn mềm mại dễ bị tổn thương.
Cho nên hắn gần như phản xạ có điều kiện nhỏ nhẹ hỏi han: "Mỏi chân rồi sao, tôi mang em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT