Mai Truyền Kỳ thấy Giản Dực đột nhiên mất hứng, quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?”
Giản Dực do dự một chút mới nói: “Là Cố Quân Thanh gửi tin nhắn tới, cô ấy biết cậu đã ra tù, cho nên, nói cậu trong hôm nay chạy về A thành làm đơn ly hôn!”
Mai Truyền Kỳ nghe vậy, cũng không thương tâm khổ sở, chỉ có chút kinh ngạc: “Làm sao đột nhiên muốn ly hôn với tôi?”
Cậu với Cố Quân Thanh là thanh mai trúc mã, cùng Giản Dực, Trác Quân, Liên Trạch Dương, Nông Duyệt Hi bốn người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, năm nhà chính là thế giao [mấy đời thân nhau], quan hệ cực kỳ tốt, thậm chí trưởng bối của năm nhà đều hi vọng tiểu bối bọn họ có thể kết hôn với nhau!
Tuy cậu và Cố Quân Thanh đến với nhau là do người nhà tác hợp, lại bởi vì cả hai đều có lý do riêng nên mới có cuộc hôn nhân này. Kỳ thực hai người chỉ có tình cảm anh em thôi, sau khi kết hôn cũng là mỗi người ngủ một phòng, cũng không tiến thêm một bước phát triển quan hệ.
Hơn nữa, cả hai cũng có ước định, nếu như ai tìm được người mình thích, hai người sẽ ly hôn, tuyệt đối không ngăn cản đối phương tự do.
Giản Dực biết rõ chuyện giữa Mai Truyền Kỳ cùng Cố Quân Thanh, cũng không kiêng dè nói ra: “Lôi Tử Hàng vẫn chưa chết, nửa năm trước hắn ta trở về A thành tìm Quân Thanh, hai người liền nối lại tình xưa. Lôi Tử Hàng ngày mai sẽ đưa Quân Thanh quay về tổ trạch gặp cha mẹ của hắn, cho nên hôm nay mới vội vàng cùng cậu ly hôn!”
Mai Truyền Kỳ cảm thấy cao hứng thay cho Cố Quân Thanh: “Ha! Tôi còn tưởng cô ấy sẽ đổ thừa mình cả đời không chịu đi chứ!”
Cậu nhìn thời gian trên quang não: “Mau đi thôi, nhanh chóng đến Tổng cục dân chính trước khi nhân viên ở đó tan ca!”
Giản Dực nhìn cậu cao hứng, nhịn không được muốn giội cho một xô nước lạnh: “Vậy cậu dự định làm sao giải thích cho Nguy Nguy chuyện cậu cùng Quân Thanh ly hôn hả?”
Nguy Nguy mà hắn nói tới chính là con trai của Mai Truyền Kỳ!
Mai Truyền Kỳ nghĩ đến đứa con trai vô cùng thông minh nhà mình, không khỏi đỡ trán!
“Nguy Nguy đã phát hiện chuyện của hai người bọn họ. Sau đó, Lôi Tử Hàng còn bị Nguy Nguy chỉnh thảm. Hiện tại Nguy Nguy đã hai tháng vẫn chưa cùng Quân Thanh nói câu nào, Quân Thanh nhiều lần lấy lòng thằng bé nhưng chưa thành công!”
“Đứa nhỏ này!” Mai Truyền Kỳ đối với thằng bé cũng không biết phải làm thế nào!
Giản Dực thâm ý liếc cậu một cái: “Nếu không thì cậu trực tiếp cùng Nguy Nguy nói cho rõ ràng chuyện Quân Thanh không phải là mẹ ruột của nó đi!”
Mai Truyền Kỳ tức giận nói: “Mịa nó! Cậu cũng hiểu chuyện này càng ít người biết càng tốt sao?”
Giản Dực nghĩ đến nguyên nhân Mai Truyền Kỳ không thể nói cho Nguy Nguy biết, không thèm nể tình cất tiếng cười to!
Mai Truyền Kỳ thấy hắn có chút hả hê, giả vờ tức giận nói: “Cậu còn cười nữa, có tin lão tử đem cậu vứt ra ngoài xe hay không!”
“Được rồi! Tôi không cười! Tôi không cười được chưa?” Giản Dực thu lại ý cười: “Đúng rồi, tôi vẫn còn chưa chúc mừng cậu ra tù đây!”
Mai Truyền Kỳ thiết một tiếng: “Muốn chúc mừng tôi, vậy dùng hành động thực tế chứng minh đi!”
“Chứng minh thế nào?”
“Đợi lúc đến A thành, vào cửa hàng mua cho tôi một bộ tóc giả cùng kính râm, khẩu trang, tôi cũng không muốn vừa mới ly hôn xong liền bị người khác đánh hội đồng đâu.”
Giản Dực thật vất vả ngăn lại ý cười, trêu chọc Mai Truyền Kỳ, nhìn cái đầu trụi lủi của cậu, cười nói: “Kỳ thực cậu bây giờ để kiểu tóc này cũng không tệ, ít nhất sẽ không loạn!”
“Ta đệt! Có muốn lão tử cũng cạo cho cậu như vậy không hử?