Tối hôm ấy, Hoành Gia rơi vào lo sợ chưa từng có. Bữa ăn bày ra cũng không ai muốn đụng đũa, góc nhà nơi đâu cũng là tiếng thở dài.
Không phải là bọn họ không vui mừng cho Vãn Chinh, nhưng mà… Ây!
Thà như là Tú Tài thì cũng tạm mơ đi! Nhưng người ta là Cử Nhân, là Huyện Thừa đại nhân mất rồi! Có khi nào sẽ nghĩ lại hay không? Nếu như Mộc Nhã thật sự bị bỏ rơi lần nữa, không biết sẽ phải sống như thế nào đây.
Mộc Nhã lo lắng đến bỏ ăn, ngồi bó gối thu chân trên giường. Cậu không phải không tin Vãn Chinh, cũng thấy được ái nhân trong lòng cậu tài đức thế nào. Nhưng khoảng cách giữa một ca nhi như cậu và Cử Nhân là quá xa! 
Còn chưa nhắc đến việc người ấy giờ đã trở thành Huyện Thừa rồi. Nữ tử trước đây muốn gả một, giờ lại muốn cả mười phần.
Cái cảnh tượng kẻ tung khăn người liếc mắt mong muốn đổi lấy một ánh nhìn của Vãn Chinh, khiến cậu vừa ghen tị vừa đau lòng. Chỉ là một lời lỡ như thôi cũng khiến tim cậu siết lại đau đớn. Cậu yếu đuối, thân phận lại nhỏ bé, không thể nào chịu đựng được đâu…
Mạn Hương ở bên, muốn an ủi cậu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play