Bởi vì có nhiều điểm Tô Gia chưa từng thấy qua, nên thợ mộc không hiểu được nguyên lý chế tác. Thời gian sau đó, Dư Hòa và Đại Viễn đều phải trực tiếp xuống tận xưởng để chỉ rõ.
Suốt thời gian qua, phu phu cậu vừa tới Hoành Gia chỉ dạy thêm cách làm vài loại mứt tết, lại lên tận Bắc Thành. Sau đó vì xin giấy chứng Thương hộ kia mà đi đến mòn cả gót chân.
Hiện tại lại thêm việc ở Tô Gia vất vả ngày đêm, thật sự là đuối sức. Nhiều hôm mệt mỏi, trở về nhà đã nói không ra hơi Đại Viễn xót Dư Hòa, không muốn cậu vất vả cùng xuống xưởng nữa.
Nhưng cậu lại gạt đi, bởi dù sao Đại Viễn cũng chỉ là nghe qua lời cậu kể, không thật rõ ràng còn cậu mới là người đã từng thấy tận mắt, sờ tận tay.
Sinh ý này cũng là sinh ý đầu tiên hai người lấy danh nghĩa của Vũ Dã ký xuống. Mộc Bảo Thương hộ lại vốn đã lớn mạnh, thôn hộ bình thường đừng mong ký được khế ước cùng họ. Nay phu phu cậu đã nhận 20 quan tiền, lại được chia một phần lợi tức, dù thế nào cũng phải cố gắng hết mình.
Đại Viễn vì thế cũng chỉ có thể dằn lòng, đành chăm sóc cậu ở miếng ăn nước uống cẩn thận đầy đủ. Mỗi tối đi ngủ cũng đều xoa lưng bóp chân cho cậu, ngay cả chuyện kia cũng có đôi chút kiềm chế. Không thật ra sức mà làm đến quên trời quên đất như trước kia nữa.
Người của Mộc Bảo Thương hộ ban đầu còn nhiều kẻ không ưa phu phu cậu. Cho rằng hai người ngồi mát ăn bát vàng, chỉ việc họa ra rồi ngồi không đếm tiền. Bây giờ thấy được tay Đại Viễn đứt không ít vết, tay Du Hòa sần lên chẳng ít cục chai ngày đêm tích cực, rốt cuộc cũng buông được lòng ghét bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT