Trong số những người tìm đến chúc mừng, có cả Lý Chính Thị An - Hồ Phùng Điền. Đợi đến khi mọi người đã về hết, chính hắn lại là người không nỡ rời đi.
Trước đây thì không nói, nhưng hiện tại phu phu cậu đã là Thương hộ. Các gia tộc lớn của hai thôn đa số đều đã có việc luôn chân luôn tay, thu về không ít tiền.
Nghĩ tới bản thân không chiếm được chút sinh ý nhỏ nhoi nào từ Vũ Dã, há chẳng phải là uổng danh Lý Chính hay sao? Bấm bụng vài lần, rốt cuộc cũng nói ra dụng ý của mình:
-Ta nghe nói thời gian trước hai ngươi bán thủ nghệ làm trà cho Đồng Gia trên Trấn, bèn tới mua một chút dùng thủ, quả nhiên là trà ngon. Cho dù Dư Hòa đã gả đi, không còn là người của Thị An nữa, nhưng ta thân là Lý Chính vẫn luôn quan tâm tới hai ngươi đó!
Hồ Phùng Điền quả nhiên lấy từ trong túi ra gói trà nhỏ, bên ngoài giấy gói có ấn ký của Đồng Gia. Thực ra phu phu cậu đều hiểu, này không phải vì quan tâm gì, mà chẳng qua là muốn đặt phu phu cậu vào thế khó.
Dư Hòa và Đại Viễn khẽ nhìn nhau. Hồ Phùng Điền bất ngờ vòng tay về phía trước:
-Chuyện trước đây Dư Hòa ca nhi chịu thiệt ở Chu Gia, ta lại không phân xử cho rõ ràng, là ta có lỗi, mong hai người lượng thứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play