Trên xe ngựa trở về, Dư Hòa và Đại Viễn vui không giấu nổi:
-Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tô Trưởng Tộc, chắc đến bảy tám phần sinh ý này sẽ thành!
-Đúng thế, nếu có thêm được khế ước từ đồ gỗ của Tô Gia. Chúng ta liền lên Nha môn huyện xin giấy thương hộ. Sau này mỗi lần vào Trấn Thành không cần để xe ngựa ở ngoài nữa.
Thương hộ cũng có rất nhiều quyền lợi khác mà nông hộ bình thường không có được, các sinh ý làm ăn sau này sẽ thuận lợi hơn.
Nghĩ đến đây, cả hai đều vô cùng phấn chấn. Kỳ thực để vẽ ra những đồ vật đó, nhiều đêm hai người gần như thức trắng, tốn không biết bao nhiêu giấy mực. Có nhiều thứ khó như khóa van, Đại Viễn nghĩ thế nào cũng không mường tượng ra, hai người đành phải vào kho thời không nghiên cứu tỉ mỉ.
Tô Trưởng Tộc có hứng thú cũng là điều dễ hiểu. Dù sao thì ở thời không này, đồ vật nhiều lắm cũng chỉ là trạm trổ hoa văn, khắc rồng khắc phượng, ít người nghĩ đến phương diện tiện dụng của chúng.
________________
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT